10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng full

Chương 100: KỲ PHẢN NGHỊCH MUỘN MÀNG CỦA TỔ TÔNG (25)

/1736
Trước Tiếp
Lâu Tinh Lạc: “Con yêu thú đó đuổi theo khí tức của nó mà đến.”

Rắn đen tiếp tục chửi: “Vô sỉ!”

Linh Quỳnh: “Hai đứa nó có thù với nhau à?”

Lâu Tinh Lạc thản nhiên nói ra kết quả mà mình hỏi được: “Không có thù gì, con yêu thú kia thích nó.”

Rắn đen tức nghẹn lời.

Linh Quỳnh hơi ngạc nhiên, tình rắn duyên rắn còn phong phú thế cơ à?

Cái này gọi là gì nhỉ?!

Nghìn dặm theo đuổi rắn à?

Cũng thú vị ra phết nhá!



Rắn đen không sợ con yêu thú kia, cũng không phải vì đối phương thích nó mà nó không muốn nói.

Mà là vì, thân là đồng loại, nó không cần thiết phải bán đứng đồng loại thôi.

Đây là vấn đề mang tính nguyên tắc của đám yêu thú.

Thế nhưng gã đàn ông chó chết Lâu Tinh Lạc này…

Giả tạo, vô sỉ, hèn hạ, còn giỏi giả vờ giả vịt!

Càng nói càng đẫm nước mắt!

Rắn đen tiếp tục bò trên đất làm đệm, Linh Quỳnh ngồi lên vị trí cổ nó, xoa đầu nó, nhiều chuyện hỏi: “Vì sao mày không thích nó?”

Rắn đen sợ Lâu Tinh Lạc, dù không tình nguyện nhưng vẫn đáp: “Xấu.”

Lòng yêu cái đẹp, con thú nào mà chả có chứ!

“Nó là yêu thú gì?”

Rắn đen nằm bò xuống đất không muốn trả lời vấn đề này của Linh Quỳnh, nhưng cô cứ lẩm bẩm lầm bầm bên tai nó mãi.

Cuối cùng, rắn đen thực sự không thể chịu nổi nữa, tức giận nói: “Thiềm thừ*!”

(*) Thiền thừ: Con cóc.

Linh Quỳnh cạn lời.

À… đúng là hơi xấu thật.

Linh Quỳnh vừa nghĩ lại thấy không đúng lắm, “Ơ mà từ từ, thiềm thừ có răng à?”

Rắn đen: “Không có, nhưng nó tiến hóa rồi.”

Bản thân yêu thú cũng có tu vi, nếu tu luyện đến nơi đến chốn thì còn có thể hóa thân thành hình người.

Do đó, để thuận tiện cho sở thích, yêu đương của mình, việc tiến hóa cơ thể là một vấn đề rất nhỏ.

Không biết bây giờ con thiềm thừ kia trốn ở đâu rồi, muốn bắt nó cũng không dễ dàng như thế.

Linh Quỳnh cân nhắc, tìm cơ hội rồi bắt sau. Dù sao cô cũng đã gánh tội hộ nó rồi, nó lại còn giết hai đồ tử đồ tôn của cô nữa, không thể bỏ qua đơn giản như vậy được.



Linh Quỳnh nằm trên người rắn đen ngắm sao trời, xung quanh vô cùng yên tĩnh, mọi người đều đã ngủ cả rồi.

Cô trở mình, Lâu Tinh Lạc ngồi ở dưới đất ngay bên cạnh, dựa vào thân cây nhắm mắt nghỉ ngơi.

Linh Quỳnh nhìn anh chằm chằm một lúc rồi mở ảnh ghép ra.

Tấm thẻ Kỳ Lân đồ đã thay đổi…

Hai chân của thiếu niên rời khỏi mặt đất, đứng vững vàng trên không trung, dưới chân có những đường vân trận pháp như ẩn như hiện.

Vạt áo màu tím nhạt như bị gió thổi bay lên cùng mái tóc đen dài.

Dung mạo thiếu niên vô cùng tuấn tú, những tia sáng trận pháp kia lướt qua mắt anh rồi tỏa khắp bốn phía, chụp lên người anh một lớp sáng mông lung.

Người thiếu niên đó, giống như thần tiên đột ngột giáng thế vậy, từng cử chỉ hành động đều mang theo quầng sáng của thần thánh.

Thế nhưng, nhìn kĩ nét mặt của thiếu niên thì thấy, khóe môi anh hơi nhếch lên, tựa như mang theo một sự quyến rũ vô cùng tà ác.

Ư ư ư ư!!!

Đẹp quá thể thế này à?!!!

Linh Quỳnh dâng trào cảm xúc mở khay thẻ ra, liếc đến hạn ngạch, tâm trạng lập tức lạnh tê tái, im lặng đóng nó vào.

Cô trở mình ngồi dậy.

Rắn đen ngẩng đầu nhìn cô một cái rồi lại nằm xuống, phun lưỡi nghịch chơi cho đỡ buồn.

Linh Quỳnh trượt từ trên người rắn đen xuống, ngồi sát cạnh Lâu Tinh Lạc.

Từ lúc Linh Quỳnh chạy tới đây là Lâu Tinh Lạc đã tỉnh rồi.

Chờ cô ngồi hẳn xuống, anh mới mở mắt nhìn cô.

Tiểu cô nương áp sát lại gần rất tự nhiên, nhỏ giọng nói: “Lâu Tinh Lạc này, tôi có một kế hoạch.”

Giọng cô mềm mại như bông, hơi thở ấm áp phất nhẹ qua làn da anh khiến anh cảm thấy bỏng rát.

Lâu Tinh Lạc hơi dịch ra giữ một khoảng cách, thận trọng hỏi lại: “Kế hoạch gì?”

Tự dưng anh lại có trực giác không tốt lắm.

Tiểu cô nương cười cong cong khóe mắt, giống như một con hồ ly nhỏ giảo hoạt vậy.



Thành Phạn Không nằm ở vị trí gần chính giữa của đại lục. Trong những năm vừa rồi, thế lực của thành Phạn Không không ngừng khuếch trương, thành trì cũng mở rộng ra phía ngoài, nhìn từ trên xuống thấy khá choáng ngợp.

Lâu phủ được xây dựng ở nơi cao nhất của thành trì, nằm chính giữa như những vì sao ôm lấy vầng trăng vậy.

Xe ngựa chạy nhanh trên con đường phủ đầy đá xanh, bánh xe nghiền trên đường để lại hai hàng dấu nhàn nhạt.

Đệ tử canh cửa chạy ra chào, “Nhị thiếu gia, ngài về rồi ạ.”

Cửa xe ngựa mở ra, một người thiếu niên môi đỏ răng trắng, nhìn dáng vẻ rất đoan chính tuấn tú nhảy từ trên xe xuống.

Thế nhưng, lúc này vẻ mặt của hắn rất khó chịu, ánh mắt âm u tàn độc. Hắn nhấc chân đạp đệ tử canh cửa một cái, “Ngươi gọi ta là cái gì?”

Đệ tử canh cửa bị đạp ngã xuống đất, vội vàng bò dậy quỳ nói, “Thiếu… Thiếu thành chủ ạ.”

Ở Lâu gia, Thiếu thành chủ trước kia không được sủng ái, cũng không quản lý công việc lắm, đến không bóng, đi không hình, rất ít khi gặp được.

Vị này thì lại khác hẳn, là một đối tượng rất khó chọc vào, nhưng ai bảo người ta được sủng ái cơ chứ…

Huống gì, khoảng thời gian trước Thiếu thành chủ đã bị phế bỏ rồi, Thiếu thành chủ hiện giờ chính là Nhị thiếu gia Lâu Lăng Vũ.

Mọi người quen gọi bao nhiêu năm nay rất thuận miệng, nên đôi lúc cũng khó tránh khỏi việc gọi nhầm.

Tính cách của Lâu Lăng Vũ rất thô bạo, cứ lần nào bị hắn ta nghe thấy thì bị phạt còn là nhẹ. Ai mà xui xẻo hơn một chút, đụng trúng lúc tâm trạng hắn ta không tốt, thì có khi đến cái mạng nhỏ của mình cũng chẳng giữ được ấy chứ.

Đệ tử canh cửa cảm giác mình chết chắc rồi, thế nhưng Lâu Lăng Vũ lại chỉ hừ lạnh một tiếng: “Tự đi nhận phạt đi!”

Đệ tử canh cửa thở phào một hơi, cúi đầu đáp rồi đi.

Lâu Lăng Vũ đi vào trong cửa phủ, phía sau đột nhiên vang lên tiếng gọi rất lảnh lót rõ ràng.

“Lâu nhị công tử!”

Vừa rồi đệ tử canh cửa gọi một câu “Nhị thiếu gia” đã khiến lửa giận của Lâu Lăng Vũ bốc lên ngùn ngụt rồi, lúc này lại bị gọi thêm một tiếng “Lâu nhị công tử” nữa, ngọn lửa phẫn nộ của hắn ta phụt một phát bùng cháy dữ dội hơn.

Hắn tức tối quay người lại để xem là kẻ nào mà không sợ chết như vậy.

Thiếu nữ mặc váy màu đỏ ngoan ngoãn đứng cách đó không xa, trên khuôn mặt thanh thoát diễm lệ tuyệt trần đó hơi mỉm cười rất xinh đẹp.

Lâu Lăng Vũ nheo mắt lại đánh giá thiếu nữ kia từ trên xuống dưới vài lần.

“Cô gọi tôi à?”

Thiếu nữ dịu dàng gật đầu.

Lâu Lăng Vũ lại hỏi: “Gọi tôi làm gì? Muốn tự tiến cử mình làm ấm giường à?”

Lâu Lăng Vũ gặp không ít loại người như thế này, te te tởn tởn xán lại, chẳng phải là muốn bay lên ngọn cây làm phượng hoàng hay sao?

Giờ lại còn dám đến tận cửa như vậy nữa à?!

Đầu Linh Quỳnh từ từ hiện lên một dấu hỏi chấm, cậu nghĩ cái cứt chó gì thế hả? Chỉ dựa vào cậu thôi mà bố đi tự tiến cử làm ấm giường á?

Trên thực tế, Linh Quỳnh không nhịn được nữa, tặng cho hắn một cái lườm sắc ngọt, sau đó mới lễ độ nhoẻn miệng cười, nói: “Tôi có chút chuyện muốn nói với cậu.”

Lâu Lang Vũ rất mất kiên nhẫn, “Hôm nay gia không có tâm trạng nghe cô nói linh tinh bừa bãi, không muốn chết thì mau cút đi…”

“Lâu Tinh Lạc, cũng là nói linh tinh bừa bãi ư?”

Lâu Lăng Vũ bước vài bước tới, đưa tay ra muốn bóp cổ Linh Quỳnh.

Đầu ngón tay của hắn còn chưa kịp chạm vào Linh Quỳnh đã bị một chiếc quạt đè xuống, chủ nhân chiếc quạt mỉm cười rất tươi: “Nói chuyện thì đàng hoàng nói chuyện, đừng có động chân động tay, như thế không lịch sự lắm đâu.”

Lâu Lăng Vũ có cảm giác chiếc quạt đang đè trên cổ tay mình như có sức nặng nghìn cân vậy.

Hắn hơi rụt cổ tay, lùi về sau một bước, giãn cách cự ly giữa hai người.

Soạt…

Tiểu cô nương mở quạt ra, nhẹ nhàng phe phẩy, như cười như không nhìn hắn ta: “Bây giờ Lâu nhị công tử chịu nói chuyện với tôi rồi chứ?”

Lâu Lăng Vũ bóp cổ tay, trong lòng càng cảnh giác hơn.

Vì sao… sức của tiểu nha đầu này… lại mạnh thế nhỉ?

“Vừa rồi cô mới nhắc đến Lâu Tinh Lạc à?”

“Ừm hứm.”

Ánh mắt Lâu Lăng Vũ sa sầm xuống: “Cô có biết anh ta ở đâu không?]

Linh Quỳnh quay đầu nhìn xung quanh, đá: “Cậu muốn nói chuyện này ở đây luôn à?”

Trước cửa lớn nhà họ Lâu, thi thoảng lại có người ra ra vào vào, quả là không thích hợp để nói chuyện lắm.

Lâu Lăng Vũ hơi trầm tư một chút rồi nói: “Cô đi theo tôi.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
hotrodoctruyen@Nguyet Ha1657078175 nạp thẻ 20k đọc tất cả truyện nha bạn - sent 2024-01-07 10:59:16
Nguyet Ha1657078175Bản lẻ truyện đi adddd - sent 2024-01-06 17:36:08
Nguyet Ha1657078175Nạp thẻ thanh toán theo quyển được k ạ, chỉ muốn đọc lại hoi ạ, chứ không muốn đọc quyển khác ạ.Ad cân nhắc bán lẻ truyênn ra được k ạ - sent 2024-01-06 01:02:47
phong hải1585299989Đọc thế giới trên mức người yêu ngọt xỉu - sent 2023-12-08 03:01:50
nhuquynh96Trời ơi sao lại thiếu đúng chương qtrong dị nè - sent 2023-12-02 22:38:37
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương