10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng full

Chương 101: KỲ PHẢN NGHỊCH MUỘN MÀNG CỦA TỔ TÔNG (26)

/1736
Trước Tiếp
“Chuyện đó không quan trọng.” Rắn đen phe phẩy đuôi, “Cậu không sợ cô ấy xảy ra chuyện sao?”

Đó là Lâu gia đấy!

Không ngờ cô ấy lại dám có ý đồ với người của Lâu gia.

Lâu Tinh Lạc cầm tách trà lên nhấp một ngụm, “Cô ấy quay về rồi.”

Rắn đen ngẩn ra không hiểu.

Lời nói của Lâu Tinh Lạc vừa dứt chưa được mấy giây, bóng Linh Quỳnh đã xuất hiện ở cầu thang, chạy ba bước thành hai lao về phía này.

Linh Quỳnh ôm một chiếc túi nhỏ, vui vẻ hí hửng ngồi vào phía đối diện: “Ôi chao, đệ đệ của anh đúng là một người tốt.”

Lâu Tinh Lạc và rắn đen cùng cạn lời.

Anh cũng lười phải lặp lại với Linh Quỳnh một lần nữa rằng đó không phải đệ đệ của anh, chỉ rót cho cô một cốc nước, “Tuy tính tình của Lâu Lăng Vũ rất thô bạo, nhưng cũng không ngu ngốc.”

“Ừ, không sao, chúng ta chỉ làm một lần thôi mà.” Cô quy hoạch anh vào phạm trù ‘chúng ta’ một cách rất tự nhiên.

Linh Quỳnh ôm cốc trà uống hai ngụm, mắt cong cong cười vô cùng xán lạn, cứ như thể đang nghĩ đến chuyện gì đó rất vui vẻ vậy.

Một lát sau, cô đặt cốc trà xuống, bắt đầu đếm linh tệ trong chiếc túi nhỏ kia.

Lâu Tinh Lạc cảm thấy hơi bó tay. Anh cũng không biết vì sao mình lại muốn làm cái chuyện vô vị như vậy cùng với cô nữa.



Nhóm Linh Quỳnh phải ở lại đây một đêm, nên thuê hai gian phòng trong khách điếm.

Vừa quay về phòng mình, cô đã nghe thấy tiếng của Thiểm Thiểm vang lên.

[Hoạt động giới hạn thời gian: Giấc Mộng Đêm Xuân]

[00 : 29 : 59]

Vẻ mặt của Linh Quỳnh như tê dại.

Bố chỉ vừa cầm được tiền thôi, còn chưa kịp nóng tay đây này!!!

Thiểm Thiểm vẫn vác cái giọng nói ngọt ngào như mật đó, bắt đầu dụ dỗ từng tí một, [Tình yêu ơi, hoạt động giới hạn thời gian có chiết khấu mà, còn có thẻ bài đặc biệt chỉ trong thời gian hoạt động nữa, dễ ra hơn bình thường nhiều lắm luôn đó.]

Linh Quỳnh tức nghẹn.

Tôi tin cậu mới là lạ ấy!

Cậu chỉ muốn lừa tiền của bố thôi!!!

Có đôi lúc, con người có lẽ cũng là như thế đấy, biết rõ con đường đó không thể đi được, nhưng vẫn cứ cắm đầu vào mà đi.

Linh Quỳnh khóc rấm rứt giao ra số linh tệ còn chưa kịp ấm tay kia.

Rút thẻ là một quá trình vừa buồn tẻ vừa đầy nước mắt. Linh Quỳnh cảm thấy cần thiết phải sử dụng quyền kiến nghị phản ánh của một người chơi như mình.

“Các người có thể thay đổi cái rút mười lần liên tục đi không?” Bản thân trò chơi thiết lập rút bao nhiêu có thể ra thẻ mà cũng không biết à? Cứ phải châm chọc ghê tởm người chơi là sao?!

Dù là chỉ cần nghĩ thôi, không cần dùng tay để ấn, nhưng quá trình này cũng rất phiền phức.

[Tình yêu ơi, điều chỉnh được mà.]

Hai mươi phút sau, Linh Quỳnh nhìn tấm thẻ vừa nhận được, trên mặt thẻ chính là gian phòng khách điếm, nhìn không ra điểm nào đặc biệt cả.

Tên của tấm thẻ lại là “Giấc mộng đêm xuân” mà Thiểm Thiểm vừa nói ban nãy.

Một giấc mộng xuân giá nghìn vàng…

Tâm trạng Linh Quỳnh như sục sôi cả lên, nhưng chớp mắt đã bình tĩnh hẳn.

Không có khả năng lắm!

Cô mới rút được mấy tấm thẻ đâu?!

Ầm ầm ầm…

Ngoài cửa sổ bỗng vang lên tiếng sấm sét ầm ầm như xé trời, cả căn phòng bị chiếu sáng rực lên.

Tiếng động đó làm Linh Quỳnh sợ hết hồn, ngồi bật dậy khỏi giường, mà trên màn hình ảo trước mặt cô, dải đỏ chạy tiến độ của tấm thẻ kia đã kéo lên đến 2/3 rồi.

Ầm ầm ầm…

Lại là một tiếng sấm nữa bổ xuống. Âm thanh đó như thể đang nổ tung ngay trên đỉnh đầu cô vậy, mang theo ảo giác có thể rơi xuống người bất cứ lúc nào.

Cốc cốc cốc…

Linh Quỳnh quay đầu nhìn về phía cửa, “Ai đấy?”

“Nguyệt cô nương, là tôi đây.”

Linh Quỳnh ngớ người, liếc nhìn tấm thẻ ‘Giấc mộng đêm xuân’ kia một cái, lông mày hơi nhướng lên, đóng tấm ảnh ghép lại đi ra mở cửa.

Lâu Tinh Lạc đứng ngay bên ngoài, trên hành lang không đốt đèn, toàn thân anh như chìm vào trong bóng tối, không nhìn rõ được sắc mặt.

Anh nhẹ giọng hỏi: “Tôi vào trong được không?”

Linh Quỳnh nghiêng người ra hiệu cho anh cứ tự nhiên.

Lâu Tinh Lạc bước vào trong phòng, vừa khéo ngoài cửa sổ lại có tia chớp lóe lên, tiếng sấm nổ ầm ầm trên đỉnh đầu.

Linh Quỳnh tinh mắt nhìn thấy bước chân của Lâu Tinh Lạc hơi cứng lại, sau đó vẫn đặt xuống như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục đi vào bên trong hai bước.

Linh Quỳnh nhìn ra ngoài cửa sổ một cái rồi đóng cửa lại, “Anh tìm tôi có chuyện gì à?”

Giọng của Lâu Tinh Lạc không có gì thay đổi, “Đây là thành Phạn Không, chúng ta không nên tách ra thì tốt hơn.”

Linh Quỳnh lại nói: “Ở đây hẳn là vẫn an toàn chứ.”

Lâu Tinh Lạc: “Vẫn nên thận trọng một chút.”

“Ờ…”

Cô ngồi lại giường. Hai người ở cùng trong một gian phòng không có ánh đèn, bầu không khí có chút kỳ quái.

Lâu Tinh Lạc quay người đối diện với cửa sổ, khép nốt khe hở nhỏ xíu kia lại, “Cô ngủ đi, tôi canh chừng cho.”

Linh Quỳnh nói câu nào điếng người câu ấy: “Anh không ngủ cùng à?”

Lâu Tinh Lạc suýt bóp nát cả tay nắm cửa sổ.

Cô ấy đang nói cái gì vậy?!

Ầm ầm ầm…

Sấm sét như xé rách cả bầu trời.

Lâu Tinh Lạc lùi về sau một bước, sắc mặt tái nhợt hơn vài phần. Anh cố khống chế bàn tay đang run rẩy, rụt vào trong tay áo giấu đi, từ từ hít vào rồi thở ra.

Lâu Tinh Lạc không muốn đối mặt với cửa sổ nữa, đành phải quay về phía Linh Quỳnh, thản nhiên tiếp lời như vừa rồi chẳng có chuyện gì xảy ra vậy: “Tôi không buồn ngủ, cô ngủ đi.”

Linh Quỳnh gật đầu rồi nằm xuống thật, nhắm mắt ngủ.



Âm thanh ngoài cửa sổ vẫn không dừng lại, ban đầu Lâu Tinh Lạc ngồi ở ngay chỗ cách cửa sổ không xa, nhưng lâu dần lâu dần, căn phòng yên tĩnh này khiến anh không ngừng di chuyển, cuối cùng là dựa vào ngay cạnh giường.

Trên giường vẫn còn có một người, ít nhất cũng cho anh chút an ủi.

Lâu Tinh Lạc cố gắng phớt lờ đi tiếng sấm ngoài kia, thế nhưng tiếng động đó quá lớn, giống như những cây châm nhỏ chi chít dày đặc không ngừng đâm vào người anh vậy, xuyên qua da thịt, thấm vào tới tận xương cốt.

Lòng bàn tay đang rủ xuống của anh hơi ấm lên, bị người ta nắm lấy.

Anh vô thức cúi đầu nhìn, không biết tiểu cô nương đã ngồi dậy từ bao giờ, đang quỳ trên giường, một tay kéo anh, nói: “Lâu Tinh Lạc, em rất sợ, anh có thể ngủ cùng em được không?”

Giọng nói mềm nhũn như bông còn mang theo chút nghẹn ngào khiến nó càng tăng thêm vài phần tủi thân ấm ức đến khó tả.

Khoảnh khắc đó, Lâu Tinh Lạc cảm giác như thể sấm sét ngoài trời kia bỗng chém rách màn đêm tối tăm trước mắt anh vậy.

Hơi ấm từ lòng bàn tay truyền đến, quét sạch hết khí lạnh bao quanh người anh.

Một lúc lâu sau, Lâu Tinh Lạc nghe thấy mình trả lời, “Ừ…”

Anh muốn từ chối…

Nhưng cơ thể anh lại hơi không thể khống chế được, cứ như đã biến thành không giống chính mình nữa rồi.

“Anh tốt quá!” Bố quá là tốt bụng luôn! Cảm động cả Thế giới, cảm động luôn chính mình!



Tiếng sấm bên ngoài vẫn rền vang như cũ.

Lâu Tinh Lạc mặc cả quần áo ngoài nằm trên chăn, Linh Quỳnh đắp chăn nằm thẳng, thở đều đều.

Ánh mắt của anh rơi xuống khung giường trên đỉnh đầu, không thấy buồn ngủ chút nào. Cũng có thể là do có người đang nằm cạnh, nên tiếng sấm bên ngoài kia chẳng còn đáng sợ như thế nữa.

Anh sợ tiếng sấm là vì có một lần, do Lâu Lăng Vũ giở trò chơi ác, anh bị nhốt suốt một đêm.

Đêm hôm đó sấm sét không ngừng, lúc ấy anh lại còn nhỏ tuổi, nên vô cùng sợ hãi.

Chuyện ấy cũng dẫn đến việc, bây giờ anh gần như đã không sợ gì cả rồi, nhưng ám ảnh tâm lý thời bé vẫn cứ mãi đồng hành với anh không chịu buông tha.

Lâu Tinh Lạc nghiêng đầu định nhìn người bên cạnh, nhưng ai ngờ Linh Quỳnh lại bất chợt trở mình, cả cánh tay vòng sang ôm lấy anh như ôm gối ôm vậy.

Lâu Tinh Lạc cứng người.

Nếu lúc trước là anh không thấy buồn ngủ không muốn ngủ, thì giờ lại là không dám ngủ luôn rồi.

Dáng ngủ của tiểu cô nương không quy củ chút nào, lúc thì ôm anh, lúc lại trở mình quấn chăn, chui vào trong như làm kén vậy. Thêm một lúc nữa chắc thấy nóng, cô lại đạp chăn ra, trở mình ôm anh tiếp.

Ban đầu Lâu Tinh Lạc còn thử tách cô ra, nhưng sau vài lần như vậy, anh cũng dần dần tê dại luôn rồi.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
quyen nguyen hoang leDuyệt thẻ giúp mình nha - sent 2024-04-19 21:07:21
hotrodoctruyen@Nguyet Ha1657078175 nạp thẻ 20k đọc tất cả truyện nha bạn - sent 2024-01-07 10:59:16
Nguyet Ha1657078175Bản lẻ truyện đi adddd - sent 2024-01-06 17:36:08
Nguyet Ha1657078175Nạp thẻ thanh toán theo quyển được k ạ, chỉ muốn đọc lại hoi ạ, chứ không muốn đọc quyển khác ạ.Ad cân nhắc bán lẻ truyênn ra được k ạ - sent 2024-01-06 01:02:47
phong hải1585299989Đọc thế giới trên mức người yêu ngọt xỉu - sent 2023-12-08 03:01:50
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương