Bách Luyện Thành Thần full

Chương 11: Chân hỏa luyện thể

/3886
Trước Tiếp
Tà Lang là một luyện khí sư huyền giai, nhờ vào phương pháp luyện khí vô cùng thâm độc mà luyện chế ra ba huyền khí thượng phẩm tâm đắc. Nghiệp Hỏa Kiếm cũng chính là một trong ba huyền khí thượng phẩm kia.

Nhưng mà Tà Lang chưa thỏa mãn với huyền khí chế tạo ra, giấc mộng lớn nhất cả đời lão, chính là có thể luyện chế ra một linh khí!

Trong cái thời đại này, chỉ cần là vũ khí có phẩm cấp thì đều là vô giá.

Như gia tộc La gia, cũng chỉ có một thanh huyền khí thượng phẩm, đó chính là bội kiếm Thanh Mang Trục Phong Kiếm của phụ thân La Chinh - La Tiêu. Thanh huyền khí thượng phẩm này ở trong quận Sùng Dương là độc nhất, La Tiêu bình thường cũng rất ít sử dụng, thường cất ở một nơi bí mật trong gia tộc. Sau khi La Bính Quyền hại chết La Tiêu, đã từng đào ba tấc đất La gia lên chỉ vì muốn tìm được thanh bội kiếm này nhưng thất bại. Đến nay cũng không ai biết được Thanh Mang Trục Phong Kiếm giấu ở nơi nào.

Đó còn chỉ là huyền khí thượng phẩm.

Nếu là linh khí, vậy lại càng điên cuồng.

Người bình thường nếu có được linh khí sẽ bị ngập đầu tai ương, thất phu vô tội hoài bích có tội(1), đừng nói là người thường, cho dù là La gia nhận được linh khí, cũng phải ngoan ngoãn giao ra, để tránh rước lấy họa diệt tộc! Linh khí có thể nói là chí bảo nhân gian, có các loại năng lực đặc biệt giúp tốc độ tu luyện tăng mạnh, có linh khí có thể giúp sức chiến đấu của con người tăng lên mấy lần…

Nghe được lời Tà Lang nói, La Chinh lộ ra nụ cười chua sót: “Đều nói đạo luyện khí, mấu chốt chính là vật liệu và lửa. Không có đủ hai thứ này, sẽ không thể luyện chế được bảo vật hoàn mỹ nhất. Ngươi trông cậy vào huyết nhục của ta, có thể giúp ngươi luyện ra linh khí? Thật là nực cười…”

La Chinh từng đọc rất nhiều sách, bất luận là sách luyện đan hay luyện khí đều đã đọc lướt qua, nhưng mà chí của hắn ở võ đạo nên cũng không tìm hiểu sâu, chỉ nhớ một hai phần.

Hiện tại hắn đã lâm vào đường cùng, dù sao cũng không thể ngồi chờ chết, đành thử khuyên ngăn Tà Lang thả cho mình một đường lui.

“Nghe ngươi nói, có vẻ có chút hiểu biết về luyện khí !” Tà lang vừa nói vừa tháo xích trên tay La Chinh ra, sau đó lôi hắn ra khỏi lò đồng rồi ném vào cái lồng sắt bên cạnh. Khuôn mặt như bộ xương khô của lão lộ một nụ cười dọa người: “Tà Lang ta thực lực không đủ, vật liệu quý hiếm quá mức xa vời đối với ta, chân hỏa dùng để luyện chế ra linh khí cũng chỉ là nhị phẩm. Muốn luyện chế linh khí, đương nhiên chỉ có thể dùng tà pháp. Về phần ném ngươi vào lò luyện, có luyện ra linh khí hay không, khà khà, điều này còn dựa vào vận khí Hồng Hoang ban cho!”

Còn phải dựa vào vận khí Hồng Hoang ban cho...

Đây là câu nói mà các luyện khí sư trên thiên hạ này đều hay nói.

Dùng chân hỏa luyện khí, chín phần dựa vào thực lực, một phần dựa vào vận khí.

Nói như vậy, có vẻ vận khí kỳ thật cũng không quan trọng. Nhưng vẫn có luyện khí sư dựa vào vận khí nghịch thiên luyện chế ra một vài bảo bối cao cấp. Lại có những người nghiên cứu hết đời, muốn tìm kiếm quy luật trong đó, kết quả lại thất bại, cuối cùng chỉ có thể đổ thừa cho vận khí.

Từ đây xem ra, vận khí này nhìn như không quan trọng, nhưng lại là điểm quan trọng nhất.

Mà Hồng Hoang, chính là thần khí trong lòng luyện khí sư, là tín ngưỡng của bọn họ, nên lúc bọn họ luyện khí đều sẽ nói một câu: Tất cả dựa vào vận khí Hồng Hoang ban cho.

Những lời này ý tứ cũng giống như các nhân sĩ công giáo hay niệm “Xin thượng đế bảo hộ“.

Nghĩ đến việc dùng mạng mình để đổi lấy một lần vận khí cho Tà Lang, ngoài việc cười khổ La Chinh còn có không cam lòng.

Chỉ trách thực lực mình quá yếu.

Trong một tháng vừa qua, hắn tăng tiến thần tốc, từ Luyện Nhục Cảnh lên tới Luyện Tạng Cảnh. Nhưng so với Tà Lang, La Bính Quyền khoảng cách vẫn còn quá lớn.

Thật vất vả có được hy vọng rồi lại lâm vào đường cùng, La Chinh chỉ có thể cảm thán số phận bất công.

Tà Lang ở trong huyệt động chuẩn bị rất lâu, đầu tiên là đập đập gõ gõ ở phía trong góc, sau đó cầm đồ tiến vào trong lò luyện, lúc sau lại đi ra ngồi ngay ngắn trước lò luyện khí, vỗ hai tay, bày ra một tư thế quái dị.

Cùng lúc đó, dưới lò luyện đen tuyền đột nhiên sáng rực lên, từng đường ký hiệu phức tạp nhưng vô cùng tinh tế trên vách lò hiện ra, một thứ ánh sáng màu đỏ mạnh mẽ tỏa ra, thắp sáng cả huyệt động.

Những người sống bị mũi nhọn từ vách lò kéo dài ra đâm vào người, tất cả đều khom người, trong miệng không ngừng phát ra tiếng kêu rên thảm thiết, từng giọt máu theo mũi nhọn, chảy vào trong lò luyện. Lò luyện lại đang hút tinh huyết của người sống.

Tinh huyết chảy dọc theo hoa văn trên vách lò luyện khiến ánh sáng màu đỏ phát ra càng thêm yêu diễm.

Sau khi khởi động lò luyện, Tà Lang lấy ra một thanh trường kiếm trắng đen lẫn lộn.

Đây chính là huyền khí thượng phẩm Tà Lang nhắc tới, Nghiệp Hỏa Kiếm.

Tà Lang vuốt ve Nghiệp Hỏa Kiếm, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều, cứ như là đang nhìn đứa con của chính mình.

Trên mặt tên quái vật như vậy mà cũng toát ra vẻ mặt này, La Chinh đứng một bên trộm nhìn thấy mà ghê tởm vô cùng, tên này đúng là điên rồi.

Tà Lang vuốt ve một hồi, quay đầu nhìn về La Chinh phát ra tiếng cười quỷ dị. Lão lôi La Chinh từ trong lồng sắt ra rồi nói: “Có thể kết hợp với Nghiệp Hỏa Kiếm, ngươi hẳn là nên cảm thấy vinh hạnh!”

La Chinh lắc đầu, nói chuyện với kẻ điên thật phí công. Nhưng ai bảo mình tài không bằng người chỉ có thể tự nhận là xui xẻo. Chỉ tiếc thù lớn chưa trả được, đã bị Tà Lang đốt thành tro bụi, chỉ có thể oán hận ông trời không có mắt.

Tà Lang lôi La Chinh tới trước lò luyện rồi đẩy vào trong.

Trong lòng lò luyện khí tối đen, xung quanh đều là dấu vết bị lửa thiêu cháy, giữa lò còn bày một cái bệ.

Sau đó Tà Lang cũng tiến vào, lão ta đem Nghiệp Hỏa Kiếm đặt ở trên bệ, quay về phía La Chinh cười the thé hai tiếng rồi lại chui ra ngoài.

Tà Lang đi đến miệng lò thì đột nhiên quay đầu lại, lão bắn ra một chùm bột phấn màu vàng từ trên ngón tay về phía La Chinh.

Bột phấn màu vàng kia, dù chỉ hít một chút nhưng La Chinh cũng cảm thấy tay chân mềm nhũn dần. Bột phấn này không ngờ lại là Thập Hương Nhuyễn Cân Tán, loại mê dược này có thể làm kinh mạch tê liệt trong thời gian ngắn, làm tay chân vô lực. Vốn dĩ La Chinh còn tính cướp Nghiệp Hỏa Kiếm, liều mạng với Tà Lang, phá hủy lò luyện nhưng thế này thì xong rồi, xem như đã chặt đứt ý tưởng này của hắn. Hắn chỉ vận lực một cái đã cảm giác toàn thân trên dưới mềm nhũn rồi nằm bẹp, không nâng nổi chút sức lực nào.

Tính mạng La Chinh ta, sẽ phải bỏ lại ở đây sao?

Ta là thịt cá, người là dao thớt. Muốn trách, thì trách ta thực lực yếu kém! Chỉ có thể mặc người chà đạp.

Hắn nghiến răng, lộ ra vẻ mặt đầy tuyệt vọng. Đang lúc suy nghĩ miên man, liền nhìn đến giữa lò luyện khí, bỗng có một ngọn lửa xông vào.

Toàn thân ngọn lửa kia màu vàng, bốc cháy lên như một là một đóa hoa sen màu vàng, ngọn lửa này hẳn là bản mạng chân hỏa của Tà Lang.

Chân hỏa kia vừa xuất hiện, lập tức lan rộng ra tràn ngập khắp không gian của lò luyện khí, mà La Chinh cũng cảm thấy trước mặt rất nóng, hắn đã bị chân hỏa này bao vây.

“Bùng!”

Quần áo La Chinh chỉ trong nháy mắt đã bị hóa thành tro bụi.

Khi chân hỏa kia tiếp xúc đến da của hắn, hắn lập tức cảm thấy nóng ran. Đó là chân hỏa đang cháy trên da, La Chinh cắn chặt răng, chuẩn bị đón nhận đau đớn do thiêu đốt mang đến. Nhưng hắn nghiến chặt răng cả nửa ngày trời mà vẫn không thấy đau đớn như tưởng tượng. Hắn chỉ cảm thấy như bị nóng ran một chút, cái cảm giác nóng này ngoài việc khiến hắn có chút không thoải mái ra thì cũng không quá khó chịu.

La Chinh mở cặp mắt vốn đã nhắm nghiền ra, cúi đầu nhìn thân thể của chính mình. Ngoài quần áo đã bị thiêu hủy, thân thể hắn không quá đáng ngại, làn da không những không bị bỏng mà thậm chí ngay cả lông trên người cũng không bị cháy nữa.

Chẳng lẽ chính mình cũng không e ngại chân hỏa này?

Vốn tưởng rằng La Chinh hắn phải chết, không ngờ lại có đường sống, trong lòng hắn nhất thời mừng như điên. Tuy rằng không biết sao lại thế này, chuyện này thật rất khó tin... giống như chuyện xảy ra trong hầm ngày hôm đó, hay là chính mình sau khi biến thành huyền khí thì hoàn toàn không sợ chân hỏa?

La Chinh đang nghĩ như vậy thì chân hỏa bên ngoài lò luyện khí cứ thế được truyền vào, rồi lại tăng thêm vài phần.

Từng đợt từng đợt chân hỏa hình sen vàng hóa thành đôi bàn tay to lớn vô hình liên tục đánh vào thân thể La Chinh và Nghiệp Hỏa Kiếm trên bệ. Lúc sau thế lửa tăng lên, La Chinh tuy có cảm giác nóng lớn hơn nhưng vẫn nằm trong phạm vi chịu được được.

So ra, Nghiệp Hỏa Kiếm kia mới là vật sinh ra biến hóa, bất luận là thân kiếm hay là chuôi kiếm đều trở nên đỏ rực, những ký hiệu đen trắng trên thân kiếm cũng bắt đầu lóe ra ánh sáng kỳ lạ, dường như đang hấp thu năng lượng màu vàng trong chân hỏa.

“Thì ra luyện khí chính là quá trình khống chế chân hỏa để rèn đúc, sau khi đốt vũ khí đỏ lên, lại đem năng lượng trong chân hỏa nhập vào trong nó. Chỉ là, thủ pháp này cũng thật độc đáo! Chân hỏa này cứ xoay quanh Nghiệp Hỏa Kiếm lúc gần lúc xa...” Vô tình, La Chinh được quan sát quá trình luyện khí sư luyện khí, hơn nữa lại là ở trong lò luyện khí.

La Chinh đang xem vô cùng hứng thú thì ngoài lò luyện khí bỗng có người “A” một tiếng, là Tà Lang đã phát hiện ra La Chinh có điểm cổ quái.

Tà Lang quả thực không nghĩ tới, chân hỏa của chính mình đã đốt một hồi, ngay cả Nghiệp Hỏa Kiếm cũng bị lão đốt đỏ rồi, thế mà thằng nhóc này vẫn còn chưa chết?

Tuy nói ngửi thấy mùi huyền khí tản mát trên người thằng nhóc này, nhưng dù sao hắn vẫn là người! Chẳng lẽ thân thể thằng nhóc này, thật sự có thể so với huyền khí?

Nghĩ đến đây, khuôn mặt hốc hác của Tà Lang tràn đầy vẻ hưng phấn, lão ta luyện khí không đi con đường chính thống cho nên vật liệu luyện khí càng kì quái, lão ta càng thích.

Giống như việc lão luyện chế thành công thanh Nghiệp Hỏa Kiếm này, chính là nhờ dùng hai loại vật liệu âm dương tương khắc mà luyện chế thành. Nếu là luyện khí sư khác, tuyệt đối sẽ không đem hai loại vật liệu này dung hợp cùng một chỗ, nhưng Tà Lang lại cố tình không tin thuyết này, không chỉ luyện mà còn luyện thành huyền khí thượng phẩm.

Đây chính là dựa vào vận khí Hồng Hoang ban cho!

Bây giờ, nhìn thấy thể chất kỳ dị của La Chinh, chân hỏa của lão tuy chỉ là nhị phẩm nhưng so với liệt hỏa bình thường lợi hại hơn gấp mười lần, thế nhưng vẫn không đốt chết được thằng nhóc kia, điều này sao khiến Tà Lang không kinh hỉ cho được?

Về phương diện khác lão cũng có chút buồn bực, thân thể thằng nhóc này có là thiên tài địa bảo nhưng chân hỏa của lão đốt không cháy được thì làm ăn được gì?

Sau khi suy nghĩ một hồi, lão lấy từ trong ngực ra một viên đan dược màu đen tuyền, mặt ngoài đan dược còn có hoa văn màu đỏ giống như ngọn lửa.

“Dung Hỏa Đan!”

Tam phẩm đan dược vô giá này có thể mau chóng tăng cấp độ của bản mạng chân hỏa. Năm đó vì để có được viên đan dược này, lão đã phải dùng một huyền khí thượng phẩm mới đổi được.

Viên Dung Hỏa Đan này đã theo lão nhiều năm, bởi vì rất quý báu nên chưa dám dùng tới.

Hôm nay lấy ra viên Dung Hỏa Đan này, trong mắt lão cũng toát ra vẻ do dự, sử dụng viên đan dược này đối với lão mà nói thì không khác gì đánh cược.

Tà Lang đắn đo suy nghĩ, mấy lần luyện được huyền khí thượng phẩm có lần mà lão không đánh cược lớn? Nếu lúc này thành công, có thể nâng Nghiệp Hỏa Kiếm thành linh khí...

Nghĩ đến đây, lòng Tà Lang liền nóng như lửa đốt, lập tức nuốt Dung Hỏa Đan kia vào trong miệng.

Dung Hỏa Đan này chính là đan dược chí cương chí dương, nuốt vào trong nháy mắt, Tà Lang liền cảm thấy cổ họng mình như bị thiêu đốt, thất khiếu đều có thể phun ra lửa. Lão hét lớn một tiếng, chân hỏa trong cơ thể vận chuyển, dũng mãnh điên cuồng chảy vào lò luyện khí.

Dưới sự trợ giúp của Dung Hỏa Đan, uy lực chân hỏa của Tà Lang tăng lên một cấp, hỏa thế và nhiệt độ đều lớn hơn mấy lần. Nhất thời trong khắp sơn động đều tràn ngập hơi nóng. Ngay cả người sống trong những lồng sắt khá xa kia cũng bị hơi nóng của chân hỏa phát ra này ảnh hưởng, liên tục kêu thảm thiết.

(1)“thất phu vô tội, hoài bích có tội”: Kẻ không biết không có tội, nhưng chỉ vì có bảo ngọc mà mang tội – chỉ người vốn không có tội, nhưng người có vật quý bên mình sẽ mang lại tai hoạ, sau cũng có ý so sánh người có tài hoa hay ý tưởng, nhan sắc,… cũng có thể mang đến tai hoạ.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
anhchienDuyệt thẻ đi ad ơi. Đang đọc cuốn - sent 2023-12-02 00:10:24
bachyeuuDuyệt thẻ ad ơi - sent 2023-06-25 20:14:15
toannguyen123duyệt thẻ ad ơi - sent 2023-04-23 10:54:16
heo xinhAd oi.duyet thẻ giùm cái - sent 2023-03-28 13:45:52
heo xinhDuyệt thẻ ad ơi - sent 2023-03-28 13:34:08
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương