Bách Luyện Thành Thần full

Chương 32: Phi đao, lại thấy phi đao

/3886
Trước Tiếp
Trong nháy mắt này, La Chinh bỗng nhiên bổ nhào về phía trước, bàn tay của Ma tộc kia đập bụp ngay mặt đất phía sau hắn, phát ra tiếng vang rung trời, in hằn hình một bàn tay to trên mặt đất.

Không nghĩ nhiều, La Chinh thuận thế lăn một vòng về phía trước rồi đứng dậy tiếp tục chạy.

Ma tộc được huyễn hóa ra này nói ra vài từ ngôn ngữ Ma tộc mà người thường nghe chẳng hiểu, rồi lại tiếp tục đuổi theo phía sau La Chinh.

La Chinh vừa tức vừa bực, đang yên đang lành sao tự nhiên tên Ma tộc này lại chỉ theo mỗi mình hắn?

Đáng tiếc hắn không thể dừng lại để hỏi cho ra ngô ra khoai, huống hồ tên Ma tộc này vốn là huyễn thú được huyễn hóa mà thành nên cũng chẳng có chỉ số thông minh gì, đương nhiên không thể nói chuyện được.

Bên ngoài Huyết Sắc Sơn giờ này cũng đã loạn hết cả lên.

Thông qua Tín Khuê, không ít đạo sư đã phát hiện ra tên Ma tộc kia tự nhiên chạy từ tầng năm xuống tầng ba.

“Trọng Minh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Tên Ma tộc này chẳng phải nên ở tầng thứ năm sao? Sao có thể đột phá ảo trận mà xuống tới tầng thứ ba?”

Đối mặt với sự chất vấn của các đạo sư, Trọng Minh lắp ba lắp bắp nói: “Ta... ta cũng không biết, có thể là ảo trận trên Huyết Sắc Sơn có vấn đề.”

“Ta yêu cầu lập tức đình chỉ Huyết Sắc Thử Luyện.” Một vị đạo sư nói.

“Đúng vậy, nên đình chỉ. Trước giờ vì sợ Ma tộc đá hết mọi người trên núi ra ngoài nên đã đề nghị loại bỏ huyễn thú cấp năm này từ lâu rồi. Thả ở đó vốn cũng không có ý nghĩa, thật không biết cao tầng nghĩ gì nữa!” Một vị đạo sư khác đồng ý.

“Đợi, đợi đã!” Lúc này, có một vị đạo sư ngăn cản.

“Xảy ra chuyện gì?”

“Các người xem, Ma tộc hình như đang đuổi theo La Chinh.” Vị đạo sư lấy hình ảnh trong Tín Khuê, cắt đến người một vị đệ tử sĩ tộc lại phát hiện ra La Chinh đang điên cuồng chạy thoát thân.

“Ha ha, vậy thì sao? Biểu hiện của tên nhóc này đúng là khiến người ta phải kinh ngạc. Nhưng các ngươi có nhớ không? Năm đó, lúc Lâm Tà Thiên lấy thực lực Luyện Tủy Cảnh tiến vào Huyết Sắc Thử Luyện, tự phụ vào thực lực siêu quần của mình nên muốn tìm Ma tộc quấy rối, cuối cùng còn không phải rơi vào kết cục chật vật trốn chạy sao?” Một vị đạo sư nói.

Lâm Tà Thiên, chính là đệ tử ưu tú nhất trong một trăm năm nay ở Thanh Vân Tông, vừa tiến vào Thanh Vân Tông được ba năm ngắn ngủi đã danh chấn thiên hạ. Vào năm mười chín tuổi đã thông qua khảo hạch của Thanh Vân Lộ tiến vào Vân Điện, thiên phú và thực lực đều hiếm thấy trên thế gian, hoàn toàn xứng đáng xếp vào loại thiên tài siêu cấp.

Hiện tại, biểu hiện thực lực và thiên phú của La Chinh đều khá cao, nhưng trong cảm nhận của phần lớn các đạo sư thì hắn vẫn cách một khoảng khá xa so với Lâm Tà Thiên. Huống chi, lúc đấy Lâm Tà Thiên đã tới Luyện Tủy Cảnh, ước chừng so với La Chinh hiện tại thì cao hơn một cảnh giới.

Mà ngay cả Lâm Tà Thiên lúc gặp Ma tộc cũng phải chạy trối chết, thì La Chinh này làm gì có chút xíu khả năng chống cự nào?

Nhưng mà, dù có nghĩ vậy thì La Chinh vẫn là ngựa ô lớn nhất năm nay. Phần lớn các đạo sư vẫn khá chú ý tới hắn, nên cũng không tranh luận nữa mà im lặng quan sát hình ảnh trong Tín Khuê.

Thấy các vị đạo sư không chỉ trích mình nữa, Trọng Minh nở một nụ cười đắc ý. Tên nhóc này chết chắc trăm phần trăm rồi, để ta xem người tránh đòn tấn công của Ma tộc thế nào.

Nhờ vào thân pháp linh hoạt cùng với sức bật mạnh mẽ cộng thêm một chút vận khí, La Chinh cũng tránh được vài công kích của Ma tộc.

Nhưng nếu cứ tiếp tục thế này cũng không phải là cách!

Cứ chạy trốn mãi, cuối cùng thể nào cũng sẽ bị tên Ma tộc này đánh ra ngoài.

Thời gian cho La Chinh suy tính không có nhiều, não bộ của hắn cũng nhanh chóng hoạt động.

Nghe nói thân thể Ma tộc không giống với thân thể người thường, từ khi sinh ra Ma tộc đã mạnh mẽ hơn nhiều, cho nên từ thời kỳ thượng cổ, người thường đã bị Ma tộc cho ăn không biết bao nhiêu quả đắng.

Nhưng ông trời rất công bằng, Ma tộc lại có một khuyết điểm trí mạng, đó là họ có tới hai trái tim.

Có lẽ bởi một trái tim không thể chịu đựng được thân thể mạnh mẽ vốn có, cho nên mới sinh ra trái tim thứ hai.

Đây vốn không phải là vấn đề lớn, có được hai trái tim thì Ma tộc càng có thể bộc phát ra sức mạnh cường đại, nhưng mấu chốt là trái tim thứ hai của bọn họ lại nằm trên lưng.

Trái tim thứ hai này cũng không có cái gì bảo hộ, chỉ có một tầng da thịt mỏng manh. Chỉ cần xuyên thấu qua phần da thịt này, làm vỡ trái tim bên trong là có thể lấy mạng của Ma tộc.

Vì thế, khi ra chiến trường hầu như tất cả Ma tộc đều sẽ mặc áo giáp rất nặng trên lưng. Phía bên trái áo giáp nhô lên cao hơn bình thường, đây chính là trọng điểm bảo hộ điểm yếu trên lưng bọn họ, con người hay gọi đùa loại áo giáp này là Mai Rùa.

Sau khi chạy một vòng, La Chinh thấy tên Ma tộc này không có bất kỳ vật phòng hộ nào phía sau lưng.

Chỉ cần có thể đánh nát trái tim tên Ma tộc này thì La Chinh sẽ đánh bại hắn. Đây cũng là cơ hội duy nhất của La Chinh.

Giữa lúc La Chinh đang suy nghĩ, một trận gió mạnh quét thẳng tới trước mặt hắn, một chưởng từ bàn tay to lớn của Ma tộc đang đánh lại đây.

“Nguy rồi, trốn không thoát!”

Lần này, La Chinh có muốn tránh thì cũng đã không kịp nữa rồi.

Ngoài liều mạng cũng chẳng còn con đường nào khác. La Chinh cắn răng xoay người một cái, nhảy lên mu bàn tay của tên Ma tộc, sau đó lại đạp lên bả vai hắn nhảy vọt một cái, cả người bay qua đầu tên Ma tộc. Lúc này, chóp mũi La Chinh chỉ cách hai chiếc sừng trên đầu tên Ma tộc có vài tấc.

Thả người tự do theo đà rơi xuống đất, cuối cùng La Chinh cũng đi tới phía sau tên Ma tộc, thành công nhìn thấy vật nhô ra phía sau hắn!

“Chính là lúc này! Tử Đàn Thốn Kình!”

Một luồng ánh sáng màu tím từ trong người La Chinh thoát ra, hắn dốc hết sức lực bản thân hội tụ trên đầu nắm tay, sau đó nện thật mạnh về phía cái vật nhô ra kia – trái tim thứ hai của tên Ma tộc!

Chỉ cần đánh Tử Đàn Thốn Kình vào trong là có thể triệt để phá hủy trái tim Ma tộc.

Nhưng ngay khi nắm tay La Chinh nện lên lưng tên Ma tộc, hắn lại có cảm giác trơn trượt. Da của tên Ma tộc này thế mà lại hóa giải được nắm đấm của hắn.

Thất bại rồi! Trong lòng La Chinh cả kinh.

“Bốp!”

Tên Ma tộc xoay người, tay đập một phát lên người La Chinh. Thân thể La Chinh như một tảng đá bị đánh bay ra xa mấy chục trượng.

Những đạo sư trông thấy thế cũng kích động một phen.

“Ài, không được rồi, cơ hội tốt như vậy.”

“Da của Ma tộc cứng vô cùng, nào dễ bị một thằng nhóc Luyện Tạng Cảnh phá vỡ?”

“Chẳng qua cũng có chút đáng tiếc, nếu trong tay hắn có linh khí thì bây giờ người ngã xuống là tên Ma tộc kia rồi.”

Nhóm đạo sư quan sát qua Tín Khuê cũng không nhịn được mà thở dài, dù sao trong bao nhiêu năm qua cũng chỉ có La Chinh có thể tạo uy hiếp cho huyễn thú Ma tộc của tầng năm. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chẳng lẽ trong lòng bọn họ đều kỳ vọng thằng nhóc Luyện Tạng Cảnh này đánh bại được huyễn thú cấp năm? Đúng là có chút hão huyền.

“Ấy, ấy, ấy! Đừng chạy!” Một vị đạo sư quát to.

Thì ra, những vị đạo sư này không thể xem được hình ảnh của La Chinh, chỉ có thể thông qua những người khác mà quan sát hắn. Mới vừa rồi còn có mấy tên đệ tử lớn mật đi theo sau quan sát Ma tộc, bây giờ thấy Ma tộc xử lý xong La Chinh thì tự nhiên quay đầu bỏ chạy.

Bọn họ nhất quyết chạy đi, các vị đạo sư đương nhiên cũng không thể thấy được bóng dáng của La Chinh nữa.

Có điều phần lớn đạo sư đều hiểu, tiếp theo cũng không cần thiết xem nữa, La Chinh bị loại đã là chuyện tất nhiên.

Chỉ riêng Tô đạo sư sắc mặt có chút phức tạp nhìn chằm chằm vào Tín Khuê, thẻ đệ tử của La Chinh bị nàng động tay động chân cho nên nàng vẫn có thể thấy được nhất cử nhất động của hắn qua Tín Khuê. Thân thể người này quả nhiên cực kì mạnh mẽ, trúng một bàn tay của Ma tộc thế mà vẫn không có gì đáng ngại. Đến lúc này rồi mà vẫn không muốn bỏ cuộc, tâm tính thật sự rất kiên định! Chỉ bằng một điểm này đã hơn rất nhiều người rồi.

La Chinh nằm trên mặt đất, ngực dưới phập phà phập phồng thở hổn hà hổn hển.

Lực của một bàn tay vừa rồi thật sự rất kinh khủng, gần như sắp đánh nát toàn bộ xương trên người hắn. May mà thân thể hắn đủ rắn chắc nên mới chịu đựng được.

Hơn nữa, thân thể hắn đã hấp thu hết phần lớn lực đánh chuyển hóa thành luồng khí nóng ngấm vào trong thân thể.

Chỉ là, một phần nhỏ còn lại vẫn đủ để khiến cơ thể La Chinh bị tổn thương nghiêm trọng.

Theo từng đợt chấn động trên mặt đất, hắn cảm nhận được tên Ma tộc kia đang tiến từng bước, từng bước về phía mình.

Dù rằng giờ phút này La Chinh cảm thấy thân thể rã rời, chỉ nhúc nhích một chút thôi mà toàn thân cũng như muốn rời ra thành từng mảnh. Nhưng, hắn không muốn bỏ cuộc.

Chỉ cần có một chút cơ hội, La Chinh cũng sẽ lựa chọn phản kích.

Ma tộc nhìn thấy con mồi của mình đang nằm trên đất nên tốc độ cũng chậm lại, thậm chí còn dừng bước lại quan sát La Chinh. Sau đó, nhấc chân lên như muốn giẫm lên người La Chinh, rõ ràng là muốn giết chết hắn.

Tốc độ của một cước này cũng không nhanh.

Có lẽ tên Ma tộc kia cảm thấy La Chinh đã không còn năng lực nhúc nhích được nữa, nên cũng không cần quá vội vàng.

Chính vì thế đã tạo điều kiện cho La Chinh lăn một vòng ngay tại chỗ, cố nén đau nhức toàn thân mà đứng lên, đồng thời cũng muốn nhảy lên một phát.

“Đau quá!”

Vừa rồi hắn bị đánh một chưởng, xương cốt toàn thân đều bị tổn thương, vì bị đau nên thân thể mất đi tính linh hoạt, không nhảy lên được.

Một khi đã vậy…

Dưới tình thế cấp bách, La Chinh lấy thanh phi đao cũ nát trong nhẫn tu di ra, sau đó dùng hết sức lực toàn thân ném phi đao thật mạnh về phía tên Ma tộc.

Hy vọng có thể hữu dụng! Trong lòng La Chinh thầm cầu nguyện. Nếu một đòn này vẫn không thể tạo nên thương tổn cho tên Ma tộc kia, vậy La Chinh hắn chắc chắn sẽ bị loại trong lần Huyết Sắc Thử Luyện này.

Một màn tiếp đó đến ngay cả chính La Chinh cũng chấn kinh luôn.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
KaKa NhokSao Vip rồi vẫn k hết QC vậy ạ - sent 2024-04-24 08:53:19
anhchienDuyệt thẻ đi ad ơi. Đang đọc cuốn - sent 2023-12-02 00:10:24
bachyeuuDuyệt thẻ ad ơi - sent 2023-06-25 20:14:15
toannguyen123duyệt thẻ ad ơi - sent 2023-04-23 10:54:16
heo xinhAd oi.duyet thẻ giùm cái - sent 2023-03-28 13:45:52
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương