Thiên Hậu Tiểu Thanh Mai

Chương 472: ÔNG GIÀ HAI MƯƠI TÁM TUỔI

/1016
Trước Tiếp
Nếu không phải trên tay Hạ Kỳ đang cầm chiếc điện thoại di động mà khắp thế giới chỉ mình anh mới có, thì thư ký Lý cũng thật sự không dám tin đây là Tổng Giám đốc của họ.

“Tổng Giám đốc, anh đã xuyên không đến đâu vậy?” Sao chỉ ngủ một đêm mà anh đã biến thành dáng vẻ này rồi?

Hạ Kỳ lạnh lùng liếc nhìn thư ký Lý, hắng giọng bảo: “Cứ đến quán cắt tóc một lần đi, cậu cũng sẽ có thể trải nghiệm cảm giác phấn khích khi xuyên không một lần.”

Thư ký Lý nhìn theo bóng lưng của Hạ Kỳ, bất thình lình rùng mình một cái.

Anh ta không chơi trò xuyên không đâu, biến thành người già đến thế thì quả thật đáng sợ quá.

Bảo vệ trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Hạ Kỳ: “Thư ký Lý, có phải Tổng Giám đốc của chúng ta có siêu năng lực gì hay không? Thay đổi ác quá.”

Thư ký Lý nuốt nước bọt, nói với bảo vệ: “Bác phải biết rằng, Tổng Giám đốc của chúng ta không có gì là không làm được cả.”

Nói xong, anh ta còn rất quả quyết gật đầu.

Khi Hạ Kỳ vừa tiếp nhận sự nghiệp ở châu Úc, thư ký Lý vẫn luôn đi theo bên cạnh anh. Anh ta biết rõ, Hạ Kỳ không phải người đàn ông thích chạy theo trào lưu. Mà cái kiểu tóc bây giờ của anh...

Tự dưng thư ký Lý lại nhớ đến cô nhóc lớn tiếng gọi anh ngày hôm qua.

Anh ta nghĩ rằng mình đã biết mái tóc bạc lóa mắt ấy của Tổng Giám đốc là kiệt tác của ai rồi. Anh ta chưa từng ngờ, trên đời này lại có cô gái hiếm hoi khống chế được Tổng Giám đốc của bọn họ. Xem ra, sau này anh ta phải lấy lòng nịnh nọt Tiểu Miêu Miêu thôi.

Tiểu Miêu Miêu đang đi học chợt bị hắt xì. Cô xoa cái mũi ngứa ngáy của mình, cúi đầu lẩm bẩm nói: “Không biết ai đang nghĩ đến mình nhỉ?”

...

Đã mấy ngày liên tiếp Tiểu Miêu Miêu chưa thấy bóng dáng của Hạ Kỳ. Bởi vì Hạ Kỳ đi công tác rồi.

Lần này Hạ Kỳ đi công tác, tâm trạng của Tiểu Miêu Miêu đã rơi xuống vực thẳm. Cô cảm thấy rằng Thất cách cách vốn không phải đi công tác, mà là đang giận mình.

Tiểu Miêu Miêu buồn rầu chết đi được, lên lớp cũng không có tinh thần, ăn cơm cũng không thấy ngon, làm gì cũng ỉu xìu. Cô cảm thấy bây giờ mình đã là một con mèo chết rồi. Vả lại, hình như việc cô làm cũng có hơi quá đáng.

Đường Bảo Bối liếc nhìn Tiểu Miêu Miêu đang nằm nhoài trên bàn giả chết: “Miêu Miêu, dạo gần đây thấy cậu có vẻ như không được thỏa mãn dục vọng đó!”

“Trước giờ tớ vẫn chưa từng được thỏa mãn, được chưa nào?” Tiểu Miêu Miêu cực kỳ cạn lời liếc cô ấy.

Điền Mật cũng nghiêng đầu sang: “Miêu Miêu, đừng nói với tớ, tới giờ cậu còn chưa đè được Thất cách cách nhà cậu đấy nha.”

“Chưa đè được có gì lạ lắm à?”

“Đương nhiên là lạ rồi. Cậu nghĩ xem, Thất cách cách nhà cậu cũng đã là ông già hai mươi tám tuổi rồi. Hai mươi tám tuổi vẫn chưa ăn mặn, anh ấy không nhịn đến hỏng đấy chứ?”

Tiểu Miêu Miêu: “Đừng có so sánh Thất cách cách nhà tớ với đám yêu ma ‘ăn thịt’ nhà các cậu.”

Điền Mật: “...”

Tuy rằng cô ấy đã ở chung với Hạ Ý Hiên, nhưng hai người vẫn chưa làm chuyện gì quá giới hạn cả.

Tiểu Miêu Miêu vô cùng buồn bực trong lòng. Thất cách cách đã đi công tác lâu vậy rồi mà vẫn chưa gọi cho cô một cuộc điện thoại nào.

Tiểu Miêu Miêu lấy cặp sách của mình ra khỏi ngăn bàn, ra vẻ ốm đau bệnh tật mà bước ra ngoài: “Tớ phải về nhà rồi.”

“Cùng về đi.”

Đường Bảo Bối với Điền Mật cũng cầm cặp sách lên đi ra ngoài với Tiểu Miêu Miêu.

Ba người sánh vai đi ra khỏi cổng trường. Điền Mật thấy sắc trời còn sớm, liền gợi ý: “Lâu rồi chưa đến phòng thu âm, dù sao bây giờ còn sớm cũng không có việc gì, hay là bọn mình vào phòng thu âm tập hát đi!”

Đường Bảo Bối gật đầu: “Được, đúng lúc tớ mới viết lời một bài hát, đưa cho các cậu xem thử nhé.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
nguyenthithuthuyyTruyện drop rồi à ad - sent 2022-08-15 21:51:55
nguyenthithuthuyyTruyện này còn ra không? - sent 2022-08-10 15:00:54
Đàm NguyệtRa rồi nhưng nạp tiền vào mới đọc được truyện hay lắm - sent 2022-07-06 14:22:11
Ha TăngAdd lên truyện tiếp đi ạ - sent 2022-06-02 12:33:43
linlin1199Add cho hỏi là truyện này drop rồi ạ - sent 2022-05-24 14:39:46
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương