Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 28: Vợ của tổng giám đốc - giãy giụa trong biển

/816
Trước Tiếp
Mạnh Kỳ: ...

Tiêu Minh Hiên cố nhịn nhưng không được, bất cẩn phun thức ăn vào mặt Mạnh Kỳ ở đối diện, sau đó ho khan dữ dội.

Bạch Thần: ...

Trong lòng vô cùng thoải mái.

“Á!” Mạnh Kỳ hét chói tai, nhanh chóng đứng dậy chạy khỏi phòng ăn, quá nửa là đến phòng vệ sinh để rửa.

Tiêu Minh Hiên ngừng ho khan, nhún vai, tỏ vẻ xin lỗi: “Tử Du, tôi không có ý đâu.” Nguyên Tử Du lạnh lùng đứng dậy, cũng đi ra ngoài, quá nửa là đi xem tâm can bảo bối của hắn.

Bạch Thần cảm thấy vô cùng may mắn khi ngồi cùng bên với Tiêu Minh Hiên, những thứ mà gã phun ra không rơi xuống đĩa của cô.

Bạch Thần thực sự rất đói, tiếp tục ăn bò bít tết.

Dường như Tiêu Minh Hiên vô tình nói: “Y Nhiên, cô nói xem, nếu cô gả cho tôi, có phải sẽ rất hạnh phúc không? Tôi thấy chúng ta đều là người lầm lỡ.

Tôi có rất nhiều ưu điểm, nấu ăn ngon, biết dịu dàng chăm sóc, hơn nữa còn rất đẹp trai.” Bạch Thần ngẩng đầu, trợn mắt nhìn Tiêu Minh Hiên: “Anh chỉ có chừng đó ưu điểm thôi, không ai hạnh phúc khi gả cho anh đâu.” Sau đó cô cúi đầu ăn tiếp, đúng là rất ngon, gã là một đầu bếp giỏi.

“Đấy là vì cô chưa hiểu rõ tôi thôi, chỉ cần có để ý đến tôi hơn một chút, chắc chắn cô sẽ yêu tôi.

Trong lòng Nguyên Tử Du chỉ có Mạnh Kỳ, cô đừng đặt trái tim trên người hơn nữa.

Trên đời còn nhiều đàn ông tốt lắm, trước mặt cô có một người đây.” Tiêu Minh Hiền nói tiếp.

Bạch Thần nuốt thức ăn trong miệng, uống một ngụm canh, đặt dao nĩa xuống rồi nói với vẻ nghiêm túc: “Anh thấy mình là đàn ông tốt à? Có ai không biết anh là thiếu gia đào hoa, chuyên ăn chơi đàng điếm chứ? Hơn nữa, anh nghĩ việc lừa vợ chưa cưới của bạn thân bỏ trốn là hành động của con người hả? Anh cưới vị hôn thê của bạn thân nhưng không đối xử tử tế với cô ta, khiến cô ta không có cảm giác an toàn, chuyển sang tơ tưởng người cũ.

Nếu anh là một người đàn ông tốt, che chở cô ta kỹ càng, cô ta sẽ giống như bây giờ ư? Người rác rưởi bại hoại, không bằng chó lợn, không còn chút giới hạn đạo đức nào như anh mà cũng dám rêu rao mình là đàn ông tốt à?”

Lời nói của Bạch Thần khiến nụ cười ấm áp của Tiểu Minh Hiền trở nên lạnh lẽo: “Đúng, cô trong sạch lắm, cô hoàn hảo không tì vết.

Nếu cô thuần khiết như thế, sao lại lên thuyền giặc hả?”

Tiêu Minh Hiền nheo mắt, trong ánh mắt có thêm chút nguy hiểm, khác hẳn với hình tượng quân tử khiêm tốn lúc trước.

Lúc đầu gã muốn chơi trò đánh vào tâm lý, khiến vợ của Nguyên Tử Du một lòng yêu mình, thỏa mãn tâm lý méo mó kia.

Nhưng bây giờ xem ra hơi khó khăn.

Để đối phó với loại phụ nữ giả tạo, không biết điều, hơi tí là lôi luân lý đạo đức ra, tốt nhất là dùng một số thủ đoạn khác thường.

Trong mắt Tiêu Minh Hiên xuất hiện vẻ tàn nhẫn, gã nhìn Bạch Thần như một con sói đói đang nhìn đồ ăn trước mặt.

“Hôm nay tôi nói rõ cho cô biết, chồng của cô cũng rác rưởi như tôi thôi.

Hắn tình nguyện đưa cô cho tôi để tôi tiêu khiển đấy.” Trong lúc nói chuyện, Tiêu Minh Hiên còn liếm môi một cái, trông vô cùng tà ác, Bạch Thần cũng híp mắt đánh giá gã, sắp trở mặt rồi à? Lúc này, Tiêu Minh Hiên trong cốt truyện vẫn đang rất ân cần với Kiều Y Nhiên.

Hình như sau khi ra biển rất nhiều lần, gã mới nắm được trái tim của Kiều Y Nhiên, từ đó càng không thể lấy lại được nữa.

Bạch Thần không đủ kiên nhẫn để ra biển mấy lần với bọn họ, chỉ lần này thôi là quá đủ rồi.

Đúng là vô cùng kinh tởm! Bạch Thần cầm khăn tay lau miệng, chậm rãi đứng dậy: “Xin hỏi, tôi phải hầu hạ anh như thế nào?” Bạch Thần lại lần nữa cảm thấy buồn nôn, tại sao bên trong mấy tên đàn ông đẹp trai này lại bẩn thỉu như thế chứ? Đúng là thua cả súc sinh.

Tiêu Minh Hiên thấy Bạch Thần ngẩn người, cho rằng đã dọa được cô, gã cảm thấy rất vui sướng! “Sợ à? Cô đã lên thuyền giặc rồi, không có cách để an toàn thoát thân đâu.

Điều duy nhất cô có thể làm chính là nghe theo sự sắp xếp của Nguyên Tử Du, ai bảo cô chỉ là một đứa con gái nghèo chứ?” “Thật à? Những loại hàng như anh thật sự không lọt nối mắt xanh của tôi! Để tôi bảo hắn đổi kiểu đàn ông khác vậy.” Bạch Thần khinh bỉ liếc Tiêu Minh Hiên, quay người ra ngoài.

Bạch Thần thành công chọc tức Tiêu Minh Hiên, mẹ nó, cô ả chết tiệt, một đứa con gái nghèo hèn như cô ta dựa vào đâu để kiêu ngạo như thế chứ? Trong mắt Tiêu Minh Hiên xuất hiện vẻ điên cuồng, gã đuổi theo Bạch Thần.

Người phụ nữ này đúng là quá không biết điều, tỏ ra dịu dàng thì cô ta lại không thức thời, đành phải thô bạo một chút vậy.

Bạch Thần đi lên boong tàu, vịn lan can, chờ Tiêu Minh Hiên đến.

Mặc dù Bạch Thần kiếp trước là một trạch nữ”, nhưng lúc đi học, cô đã từng báo danh lớp Judo, không biết cô có thể ném Tiêu Minh Hiên xuống biển, để gã uống chút nước biển hay không.

* Trạch nữ: chỉ những cô gái suốt ngày ru rú trong nhà.

Tiếng bước chân của Tiêu Minh Hiên ngày càng gần, Bạch Thần ngày càng bình tĩnh, tính toán từng giây thời gian.

Khi Tiêu Minh Hiên nhào tới chỗ Bạch Thần, cô đột nhiên hơi cúi người, sau đó lưu loát tóm lấy tay kẻ vừa đánh lén mình, ném qua vai.

Kẻ đánh lén bị Bạch Thần tóm một tay rồi quăng ra ngoài lan can.

Bên ngoài lan can là mặt biển tĩnh lặng, Bạch Thần tóm chặt lấy cánh tay đó, bởi nếu cô thả ra thì đương nhiên người này sẽ rơi xuống nước.

“Á!” Tiêu Minh Hiên cả kinh rít một tiếng.

Trong lúc lơ lửng giữa không trung, gã không ngừng đạp lung tung do căng thẳng.

Tay Bạch Thần tóm một người đàn ông, cực kỳ phí sức, có vẻ sắp không giữ nổi nữa rồi.

Tiêu Minh Hiên hoảng sợ phát hiện, gã đang từ từ rơi xuống.

“Y Nhiên, đừng buông tay, anh không biết bơi.” Tiêu Minh Hiền vừa đẹp lung tung vừa hô.

Ánh mắt của Bạch Thần lạnh lẽo thấu xương, cô im lặng nhìn Tiêu Minh Hiên.

Tiêu Minh Hiên sợ hết hồn, nhỡ người phụ nữ này lặng lẽ buông tay, khiến hắn chết dưới biển thì phải làm sao bây giờ? Tiêu Minh Hiên sợ hãi đến cực điểm, bắt đầu gào lên: “Nguyên Tử Du, Nguyên Tử Du...” Nhưng Tiểu Minh Hiên gọi mười mấy lần mà Nguyên Tử Du vẫn không ra khỏi phòng.

Theo thời gian, gã dần rơi vào tuyệt vọng.

Khả năng chịu đựng của tay Bạch Thần đã đến cực hạn, cuối cùng Tiêu Minh Hiên tuyệt vọng vẫn rơi ùm xuống biển.

Gã không biết bơi, dường như gã đã ngửi thấy mùi vị của cái chết, chỉ có thể không ngừng giãy giụa, liên tục gào khóc kêu cứu.

Nhưng Bạch Thần vẫn lạnh lùng nhìn gã, cảm giác thoải mái khi trông thấy gã giãy giụa trong biển đã khiến cô nảy sinh ý nghĩ, liệu có nên để Tiêu Minh Hiền chết dưới biển luôn không.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương