Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 41: Vợ của tổng giám đốc - nếu biết vậy thì đã chẳng làm

/816
Trước Tiếp
Khi ông bảo cháu trai trưởng cưới Kiều Y Nhiên, rõ ràng hắn không hề ra sức phản đối mà! Rõ ràng ông cụ không hề ép Nguyên Tử Du.

Nếu hắn không muốn, chẳng lẽ người làm ông nội như ông còn có thể kề dao vào cổ hắn à? Kết quả lại thành ra thế này, ông cụ càng nghĩ càng đau đớn, nếu biết vậy thì đã chẳng làm.

Thì ra suốt hai năm qua, đứa cháu trai mà ông yêu thương nhất chỉ đang diễn kịch trước mặt ông mà thôi.

Hắn cẩn thận che chở vợ trước mặt người đời, thật ra cũng chỉ là đang biểu diễn.

Bề ngoài, hắn che chở vợ rất chu đáo, nhưng lúc không còn ai khác thì lại trở nên cực kỳ lạnh lùng, thậm chí cạn tàu ráo máng.

Bề ngoài, hắn tỏ vẻ tôn trọng, kính yêu ông, nhưng thật ra lại căm hận lão già cứ giữ rịt vị trí chủ nhà này.

Khó trách hôm ấy, Y Nhiên có vẻ muốn nói nhưng lại thôi.

Bởi vì con bé biết được chân tướng sự thật, nhưng sợ nói ra rồi không có ai tin, hoặc là vốn chẳng dám nói.

Ông cứ tưởng cháu ngoại của Hân Hân vô cùng hạnh phúc khi ở nhà mình.

Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này chứ? Tại sao lại trở nên như vậy? Ông phải giải thích chuyện này với Hân Hân như thế nào đây? Ông cụ đau khổ nhìn bầu trời xa xăm, nhớ đến Hân Hân của ông.

Ông đã thể, đã cam đoan với Hân Hân rằng sau khi cháu ngoại của bà đến nhà họ Nguyên, chắc chắn con bé sẽ sống hạnh phúc.

Nghĩ đến đây, ông cụ không khỏi giàn giụa nước mắt.

Khi thấy ông cụ vốn luôn mạnh mẽ lại rơi lệ, đám con cháu nhà họ Nguyên cũng khóc theo, nhất là người của chi thứ hai, bọn họ gào to nhất.

“Bố, bố đã cao tuổi rồi, nhất định phải chú ý đến sức khỏe! Hu hu hu!”

“Ông nội, ông đừng buồn nữa, chẳng phải ông vẫn còn chúng cháu sao? Hu hu hu!” “Ông nội, sao anh cả có thể không ra gì như thế chứ? Đúng là làm mất mặt nhà họ Nguyên, hu hu hu, ông ơi, ông nhất định phải chú ý đến sức khỏe đấy nhé! Hu hu hu!” Nghe thấy con cháu kêu khóc om sòm, ông cụ càng thêm phiền muộn.

Nhà họ Nguyên sở hữu sản nghiệp khổng lồ, con cháu đông đúc, ai mà chẳng có tính toán riêng, sao ông lại không biết cơ chứ? Một gia tộc lớn chẳng khác gì một xã hội thu nhỏ.

Vì lợi ích kinh tế của mình, ông đã thấy người trong nhà tính toán, hãm hại nhau, thậm chí trả thù lẫn nhau rồi.

Vì lợi ích, chuyện anh em tương tàn cũng thường xuyên xảy ra.

Bọn họ đã sớm quên mất quan hệ máu mủ ruột rà.

Đương nhiên ông cụ cũng biết các con ông chia thành mấy nhóm nhỏ, chứ chẳng hề hòa thuận như bề ngoài.

Nhưng nếu nhà họ Nguyên phân tán ra thì sẽ hoàn toàn trở thành năm bè bảy mảng mất.

Nếu muốn giữ vững vinh quang mấy đời của nhà họ Nguyên, đúng là khó càng thêm khó.

Ông cụ lau nước mắt trên mặt, nhìn quanh một vòng rồi nhẹ nhàng nói một câu: “Nhốt Nguyên Tử Du lại, dùng gia pháp.” Sau khi nói xong câu đó, dường như ông cụ đã mệt lả.

Ông quay người đi lên tầng.

Bây giờ ông không muốn đối mặt với cái nhà này, không muốn nhìn thấy ai hết! Đây đều là con cháu ngoan của ông! Có lẽ ai cũng chỉ mong lão già như ông chết quách đi để còn chia tài sản.

Bạch Thần được người của chi thứ hai đỡ lên ghế.

Tuy ai cũng tỏ vẻ đồng tình nhưng thật ra đã sớm vui nổ trời rồi.

Bởi vì bọn họ đã rất gần với vị trí chủ nhà.

“Chị dâu Cả, sao chị hồ đồ thế? Anh Cả làm những chuyện như vậy, sao chị lại không nói gì?” Bạch Thần giương mắt nhìn cô bé đang nói chuyện.

Cô nhóc chỉ khoảng mười bốn, mười lăm tuổi, là con gái chú Ba của Nguyên Tử Du, tuy không có ác cảm với nguyên chủ nhưng cũng rất ít khi tiếp xúc.

Theo Bạch Thần, nếu cô không công bố chuyện xấu trong nhà mà nói cho bọn họ biết đầu tiên, không chừng người nhà họ Nguyên sẽ tiến hành xử lý nội bộ để giấu giếm.

Kết quả xử lý nội bộ sẽ ra sao nhỉ? Không chừng khi đó, ông cụ có vẻ rất yêu thương Bạch Thần cũng chẳng bảo vệ cô.

Chuyện làm một người biến mất vô cùng đơn giản với gia tộc quyền quý kiểu này.

“Đúng vậy, lẽ ra chị nên nói chuyện này cho mọi người biết đầu tiên.

Anh Cả, không đúng, bây giờ anh ta không còn là anh cả của chúng tôi nữa rồi.

Tại sao...

tại sao Nguyên Tử Du có thể làm những chuyện không bằng chó lợn như thế chứ?”

Người đang nói chuyện chính là cậu Ba của chị thứ hai, khoảng hai mươi tuổi.

Trong hôn lễ của Kiều Y Nhiên và Nguyễn Tử Du, chính gã ta đã rêu rao việc Mạnh Kỳ bỏ trốn với người khác cho khách khứa nghe, còn xem đó như trò cười nữa chứ.

Vì chuyện này, sau đó Nguyên Tử Du đã tát gã ta một phát.

Xem như hai anh em đã trở mặt.

Mặc dù giọng điệu của gã ta vô cùng tức giận những nét mặt lại cực kỳ thoải mái, thậm chí còn không kìm được mà nhếch miệng.

Rất rõ ràng, sau khi Nguyên Tử Du rớt đài, anh ruột của gã ta sẽ có hy vọng trở thành chủ gia đình.

Từ nay trở đi, đế quốc thương nghiệp nhà họ Nguyên sẽ do chi thứ hai quản lý.

Không chừng anh Cả sẽ sắp xếp cho gã ta một chức vụ quan trọng, hoặc trực tiếp giao tập đoàn kiếm được nhiều tiền nhất cho gã ta.

Nghĩ đến đây, cậu Ba của chi thứ hai chẳng buồn che giấu vẻ hân hoan nữa.

Bạch Thần tiếp tục giả ngốc: “Chuyện gì cơ? Tôi hoàn toàn không hiểu các người đang nói gì.” “Ồ! Chị vẫn chưa biết chuyện à? Sáng nay chị không xem điện thoại hả?” Con gái của chú Ba kinh ngạc hỏi.

Đối với chị thứ ba, cho dù người của chi trưởng hay chi thứ hai làm chủ nhà thì cũng chẳng khác nhau mấy.

Nhưng người của chi trưởng vẫn luôn mắt cao hơn đầu, xưng vương xưng bá trong gia tộc.

Bọn họ chẳng coi ai ra gì, cũng chưa bao giờ đếm xỉa đến người của chi khác.

Nếu nói một cách tương đối, người của chi thứ hai vẫn bình dị và dễ gần hơn.

Hồi nhỏ, khi nô đùa với nhau, chi thứ hai và chi thứ ba cũng thân thiết hơn một chút.

Sau khi so sánh, bọn họ cảm thấy nếu người của chi thứ hai làm chủ nhà thì sẽ tốt hơn.

Lúc này, Bạch Thần mới mở điện thoại lên với vẻ hơi khó hiểu, sau đó đương nhiên nhìn thấy tin tức ở trang đầu.

Bạch Thần dùng tay che miệng, kinh ngạc đến mức không gì sánh nổi: “Chuyện...

chuyện này...

bị quay lại lúc nào vậy?” Cô tỏ ra vô cùng bất lực, vô cùng bàng hoàng.

Cô là người bị hại, cô bất lực, cô không thể ngăn tội ác xảy ra, vì cô vốn chẳng có địa vị gì ở nhà họ Nguyên cả.

Trong nhà họ Nguyên tràn ngập tiếng mắng chửi, tất cả đều đang mắng Nguyên Tử Du chẳng ra gì.

Tại sao trên đời lại có người kinh tởm như thể chứ? Không ngờ hắn lại làm chuyện biến thái thế này.

Không ngờ loại người này lại bước ra từ nhà họ Nguyên.

Nguyên Tử Du không xứng làm người nhà họ Nguyên.

Tốt nhất là đuổi hắn khỏi gia tộc, cách chức Tổng Giám đốc, thậm chí để hắn tự sinh tự diệt mà không cho một đồng nào.

Trong tiếng mắng mỏ, Nguyên Tử Du bị bảo vệ nhà họ Nguyên kéo đi.

Nguyên Tử Du đau buồn tột độ, toàn thân mất hết sức lực, để mặc cho người khác kéo đi.

Hắn đã hoàn toàn vô vọng với vị trí chủ nhà mà hắn ước mơ cả đời.

Còn tình yêu của hắn thì sao? Có hy vọng gì không?

Ông nội thật sự quá tàn nhẫn, chẳng lẽ hắn không phải đứa cháu trai mà ông yêu thương nhất à? Tại sao ông không thể tha thứ cho hắn một lần chứ? Trong lúc tuyệt vọng, Nguyễn Tử Du bắt đầu oán trách ông nội không tha thứ cho mình, cũng chẳng thèm nghĩ xem mình đã mắc phải sai lầm gì.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương