Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 50: Quan công mặt đỏ

/816
Trước Tiếp
Không ngờ những cái chân đã bị chém đứt còn có thể tự động bay về, sau đó chập vào linh hồn của đại thần Chương Ngư.

Những người chơi rất bình tĩnh khi thấy cảnh tượng này.

Chỉ có mình Bạch Thần trợn mắt há hốc mồm, năng lực tái tạo này trâu bò quá đi mất, chẳng biết y có lợi hại thể khi ở trạng thái cơ thể hay không.

Nếu cũng như vậy thì mạnh quá rồi.

Nếu sinh vật này đến Trái đất, có lẽ không còn chuyện của loài người nữa.

Điểm lợi hại nhất của đại thần Trụ Minh là kỹ thuật dùng chân của hắn.

Chỉ cần đá một phát, Chương Ngư sẽ bay vọt đi như sao băng.

Cả hư không như run rẩy mấy cái.

Nhưng chỉ mấy giây sau, Chương Ngư lại bay về.

Hơn nữa còn vừa bay vừa chửi.

Hình như người chơi mỹ nữ bên cạnh Bạch Thần có thể hiểu được ngôn ngữ của Chương Ngư.

“Đại thần Chương Ngư xấu như thế, không ngờ lại dám chửi đại thần Trụ Minh của chúng ta là quái vật hai chân xấu xí, động vật cấp thấp.” “Y còn mắng đại thần Trụ Minh đẹp trai vô biên của chúng ta là não bé, chẳng thông minh như bạch tuộc bọn họ.” “Trời ơi, không ngờ đại thần Trụ Minh tuấn tú của chúng ta lại bị y miêu tả như sinh vật đơn bào chưa tiến hóa hết.” Người chơi mỹ nữ không ngừng tức giận thì thầm, phiên dịch cho người chơi đứng cạnh cô ấy.

Bạch Thần say sưa lắng nghe.

Hai đại lão ghét nhau, đối địch với nhau, kiềm chế lẫn nhau, đây chính là đạo lý cân bằng.

Theo lời Hoa Hoa, BOSS lớn nhất chính là Đại Đế Vũ Trụ đã thiết kế trò chơi này.

Xem ra ông ta đã dùng thuật của đế vương.

Có lẽ trong lòng các sinh vật có trí khôn, chỉ có bọn họ mới là hoàn hảo nhất.

Có lẽ trong mắt bọn họ, loài người thật sự là một sinh vật cấp thấp xấu xí.

Còn loài người thì luôn có cảm giác hơn người, cho rằng dáng vẻ của mình hoàn hảo nhất, đầu óc thông minh nhất.

Nhưng trong mắt loài khác, loài người chỉ là những kẻ xấu xí rất ngu ngốc mà thôi.

Giống loài khác nhau, quan điểm khác nhau, thẩm mỹ cũng khác nhau.

Không gian trò chơi này giống như một nồi thập cẩm, không có mâu thuẫn mới lạ.

Chắc chắn việc quản lý nó rất tốn chất xám.

Ỗ, kia là cái gì vậy nhỉ? Đại thần Trụ Minh cũng thất đức thật đấy, không ngờ lại buộc túm chân của Chương Ngư lên đỉnh đầu y.

Thể là Chương Ngư biến thành một quả cầu tròn vo.

Chiêu này còn cay độc hơn cả việc chém chân y nữa.

Chương Ngư đã biến thành quả cầu nên không thể tấn công, bắt đầu điên cuồng phun mực đen.

Đại thần Trụ Minh ghét mực đen của Chương Ngư nhất.

Trong cơn tức giận, hắn tìm đúng cơ hội, đập y thành bánh tráng.

Người chơi trong không gian hoàn toàn sôi trào.

Bạch Thần bĩu môi nhìn Chương Ngư đã biến thành bánh tráng, đau lòng cho một nghìn điểm kinh nghiệm của mình.

Xem ra Chương Ngư đúng là không đánh lại Trụ Minh.

Bạch Thần hếch cằm, tiếp tục xoắn xuýt với vấn đề tử tướng của mình.

Không biết bao lâu sau, tiếng hô kinh ngạc lại vang lên, lúc này Bạch Thần mới giương mắt nhìn màn hình ánh sáng.

Cô thấy mặt đại thần Trụ Minh lại bị Chương Ngư phun trắng, chỉ có điều lần này là mực đỏ, Đại thần Trụ Minh lập tức biến thành Quan Công mặt đỏ.

Hắn lại rít lên, không ham chiến nữa mà chạy biển, mặc kệ phản ứng của những kẻ khác.

Đại thần Chương Ngư huơ mấy cái chân mềm của mình, vui sướng múa may.

Xoay sang trái ba vòng, xoay sang phải ba vòng xoay cổ, ngoáy mông...

Không đúng,y không có cổ, cũng chẳng có mông! Chỉ có cái đầu to lớn và tám cái chân mềm không ngừng múa may! Xoay nào xoay nào!

Tâm trạng của người chơi nhân loại trong không gian đều rất kém.

Bọn họ đứng dậy, chuẩn bị mạnh ai nấy về.

“Ai, lần này tôi thua mấy trăm nghìn điểm kinh nghiệm.” “Hình như trạng thái lần này của đại thần Trụ Minh không tốt lắm, bị phun trùng tận hai lần.” “Được rồi, chờ đến lần sau đi, không chừng trạng thái của đại thần Trụ Minh sẽ khá hơn một chút.” Bạch Thần mừng thầm trong bụng.

Nhìn chung, trong tất cả người chơi ở đây, chắc chỉ có mình cô cược đại thần Chương Ngư thắng.

“Ai! Bị dính mực đỏ của đại thần Chương Ngư không phải chuyện đơn giản đâu.

Rất lâu sau này, đại thần Trụ Minh của chúng ta sẽ phải trưng ra một gương mặt đỏ chót mất.” Người chơi mỹ nữ kia thở dài, vô cùng đau lòng.

Đại thần Trụ Minh như thần linh ơi! Người chơi mỹ nữ ôm ngực, nhìn về nơi xa xăm, cho dù mặt ngài đỏ chót thì tôi vẫn sẽ sùng bái ngài.

“Phụt...” Nghe thấy tiếng nỉ non của mỹ nữ, Bạch Thần không khỏi bật cười.

Cô tưởng tượng khuôn mặt Quan Công của Trụ Minh, cảm thấy vô cùng khôi hài.

Nghe thấy tiếng cười của Bạch Thần, những người chơi khác đồng loạt quay đầu nhìn cô, lại tỏ ra chán ghét.

Ai vậy trời, chẳng những xấu xí mà còn có nụ cười bỉ ổi nữa chứ.

Trận đấu kết thúc, linh hồn trong không gian chậm rãi giải tán.

Bạch Thần cũng quay về không gian nhỏ của mình.

“Mau xem xem, tôi thắng được bao nhiêu điểm kinh nghiệm thế?” Sau khi ngồi xuống, Bạch Thần hấp tấp muốn xem thu hoạch lần này của mình.

Nhưng khi cô dùng suy nghĩ để điều động bằng thuộc tính thì lại không được.

“...

Ừm, hay là lần sau xem đi.” Hoa Hoa do dự nói.

“Tôi muốn xem bây giờ cơ, chắc chắn rất ít người chơi cược đại thần Chương Ngư thắng.

Không chừng tôi đã đạt được số điểm gấp mấy chục, mấy trăm lần.” Bạch Thần hơi sốt ruột.

“...

Ừm...

Không...

không cẩn thận chọn nhầm rồi, tôi thật sự vô ý thôi.

Cược đại thần Trụ Minh thắng rồi.” Giọng Hoa Hoa nhỏ dần, không còn chút khí thế nào nữa.

Bạch Thần: ...

Có hệ thống ăn hại đến thế cơ à.

“Cậu, cậu, cậu...

Thánh thần thiên địa ơi, mẹ nó chứ! Hệ thống ăn hại này, không được, tôi rất tức giận, tôi yêu cầu đổi hệ thống ngay.” “...

Cô muốn xem phiên ngoại sau khi thân chủ quay về không?” Hoa Hoa yếu ớt đánh trống lảng.

Thật ra nó chỉ muốn tốt cho Bạch Thần mà thôi.

Khi đánh nhau với đại thần Chương Ngư, tỉ lệ thắng của đại thần Trụ Minh là 9:1.

Nó thật sự không muốn Tiểu Bạch thua tiền, người chơi mới phải chia từng xu ra để sử dụng thì mới đủ.

Nhưng nào ngờ...

Nó có chết cũng không thừa nhận lòng tốt của mình đã để lại hậu quả xấu.

“Lượn đi, tâm trạng của bà đây không tốt!” Bạch Thần dứt khoát nằm ra đất một cách mất hình tượng, nhắm mắt nhớ lại những tiểu thuyết hệ thống mà mình đã đọc.

Hệ thống của người ta chẳng hề mắc sai lầm, tại sao hệ thống của cô lại không đáng tin, thiếu chuyên nghiệp như thế chứ? Hoàn toàn khác với hệ thống vạn năng, trên thông thiên văn dưới trường địa lý trong tưởng tượng của cô.

Xem ra cô quá lý tưởng hóa rồi.

Hoa Hoa im lặng xem phiên ngoại: “Ồ, không ngờ Nguyên Tử Du lại được người khác cứu khỏi nhà tù.

Cô mau xem đi, hắn vùng dậy rồi đó.

Ồ, Kiều Y Nhiên lại yêu hắn kìa.” Bạch Thần thật sự bị Hoa Hoa thu hút, vội vàng đứng dậy xem xét: “Tình hình sao rồi?” Không thể nào, Kiều Y Nhiên sẽ u mê như thế ư? Sau khi xem phiên ngoại, Bạch Thần mới thở phào nhẹ nhõm.

Thật sự muốn lôi Hoa Hoa ra khỏi đầu cô rồi đánh tơi tả, dám lừa có cơ đấy.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương