Xuyên Nhanh: Nhiệm Vụ Ái Hồn full

Chương 13: Nhật ký nuôi dưỡng vương phi đáng yêu, ngược cặn bã trong học viện hoàng tử (13)

/381
Trước Tiếp
Bởi vì câu hỏi đơn giản, cho nên cô ta theo thói quen tranh trả lời trước, chiếm lấy thế trội.

Hôm nay Ngũ hoàng tử Bách Lý Vân Dận không đến lớp binh pháp, đặc biệt tìm một chỗ ngồi ở cuối phòng học.

Nếu như Tịnh Di nhà hắn quan tâm cuốn “Độc Kinh” kia như vậy, sao hắn lại không đến tham gia náo nhiệt chứ?

Chỉ là, điều khiến hắn bất ngờ là bên cạnh hắn còn có cả Nhị hoàng huynh và Thái tử.

Hai người này bình thường chưa bao giờ vắng mặt trong giờ binh pháp.

Nhìn thấy Ân Hiểu Mộng chiếm thượng phong, Bách Lý Vân Dận không khỏi có chút lo lắng, liếc về phía Bách Lý Vân Khanh.

Ninh Ngưng nhà hắn trước giờ không hợp với Ân Hiểu Mộng, nếu như bánh bao nhỏ bị lép vế, Nhị hoàng huynh xưa nay luôn cẩn trọng sẽ phản ứng thế nào?

Trong đôi mắt phượng đào hoa của Thái tử Bách Lý Vân Hằng đã nổi lên hứng thú, hắn khẽ gõ cái quạt trong tay.

Mà Bách Lý Vân Khanh thì nhìn chằm chằm vào góc mặt nghiêng của Ninh Ngưng.

Cô gái mập nhỏ giơ tay chống cằm, hơi híp mắt, hàng mi dài động đậy, khóe miệng hờ hững cong lên.

“Ha,“ Bách Lý Vân Khanh cười khẽ, cô mà có biểu cảm thế này, chính là có người xui xẻo rồi.

Quả nhiên...

Lý phu tử vung cái thước trong tay lên, “Sai!”

Sai?

Ân Hiểu Mộng ngẩn ra.

Không đợi cô ta phản ứng lại, Lý phu tử đã tiện tay chỉ, “Thái Tịnh Di, trò nói thử xem!”

“A?” Thái Tịnh Di giật mình, cô ấy rất tinh thông kiến thức về kỹ thuật, nhưng lớp y học thì chỉ lăn lộn học cho biết, chữa phong hàn mà thôi.

Câu hỏi Ân Hiểu Mộng còn trả lời sai, sao cô ấy biết được?

Cô ấy chậm rãi đứng lên, may mà nhìn thấy Ninh Ngưng lặng lẽ viết hai chữ lên bàn.

“Chẳng... chẳng lẽ... là chỉ y đức của Thánh y?” Thái Tịnh Di lắp bắp, thước của phu tử quá đáng sợ.

Cái thước vừa sắp rơi xuống lại bị phu tử nhấc lên, “Tiếp tục!”

“Nói... nói cái gì?” Thái Tịnh Di là một người thật thà, Ninh Ngưng lại viết hai chữ lên bàn.

Vừa rồi Ninh Ngưng viết “y đức”, bây giờ là hai chữ “chưa khỏi“.

Thái Tịnh Di nhanh chóng nhớ ra Ninh Ngưng từng thảo luận những thứ này với mình...

Cô bình tĩnh lại, trả lời: “Phát điên mà Thánh y nói chính là chứng bệnh thần kinh chúng ta thường nói. Nhưng Thánh y dùng bệnh thái dương chưa khỏi để nói bệnh thần kinh, chứng... chứng minh ông ấy rất yêu thương người bệnh.”

“Sau đó, sau đó...” Cô thật sự không nhớ nổi lời Ninh Ngưng nói, dứt khoát không có sau đó nữa.

Cô kéo Ninh Ngưng lên, “Quận chúa An Ninh biết giải thích thế nào.”

Nói rồi Thái Tịnh Di rất không có chí khí vùi mình vào đống sách trên bàn học.

Ninh Ngưng dở khóc dở cười, lại nhìn thấy phu tử không tức giận, mà ra hiệu cho cô nói tiếp.

Ánh mắt Ân Hiểu Mộng giống như lưỡi dao sắc bén quét về phía Ninh Ngưng.

Có thế mà đã nghĩ dọa được cô à?

Đùa nhau chắc, Vân Khanh ca ca đang ở phía sau nhìn kìa.

Bỏ qua ánh mắt của cô ta, Ninh Ngưng thản nhiên trả lời, “Người mắc bệnh thần kinh thường không được mọi người chấp nhận, tránh như tránh rắn rết. Người mắc bệnh một khi bị chẩn đoán chính xác, cho dù tương lai có khỏi bệnh cũng khó quay lại với cuộc sống bình thường. Mà Thánh y dùng bệnh thái dương chưa khỏi để giải thích bệnh thần kinh, chính là không muốn chụp cái mũ bệnh thần kinh cho bệnh nhân. Cái gọi là không chữa được, cuối cùng có thể có bước ngoặt chuyển biến. Chỉ cần có thể cắt thuốc đúng bệnh, dùng cả tấm lòng để chữa bệnh, bệnh thái dương được giải trừ, người mắc bệnh sẽ tự khỏi bệnh, cũng sẽ không bị cô lập. Cho nên, câu này của Thánh y không chỉ là y thuật, mà còn là y lý, y đức. Chữa bệnh chỉ là bề ngoài, cứu người mới là bản chất bên trong. Đại phu có thể cắt thuốc đúng bệnh, là đại phu; có thể chữa bệnh và tháo gỡ nút thắt trong lòng bệnh nhân, là thần y...”

Ninh Ngưng còn chưa dứt lời, Thái Tịnh Di và Bách Lý Vân Dận lập tức không hẹn mà cùng vỗ tay nhiệt liệt.

Bách Lý Vân Khanh cong khóe môi đẹp mắt lên, vẻ mặt hài lòng.

Bánh bao nhỏ bình thường lơ mơ ngốc nghếch, thời khắc mấu chốt lại hiểu biết hơn người.

Lý phu tử luôn nghiêm khắc lại ngầm cho phép tiếng vỗ tay đột ngột vang vọng trong phòng học như vậy.

“Tiểu Quận chúa nói rất hay, câu này chính là thể hiện y đức của Thánh y.” Lý phu tử vui vẻ nhìn Ninh Ngưng làm cô cũng có chút ngượng ngùng.

Đúng vậy, ngay cả Bách Lý Vân Dận không hiểu gì về y thuật mà cũng hiểu cách giải thích của Ninh Ngưng.

Người mắc chứng thần kinh vốn yếu ớt nghĩ nhiều, lại bị đại phu phán là bị thần kinh, như vậy người xung quanh chắc chắn sẽ cô lập người đó, lúc nào cũng bị chú ý nhất cử nhất động.

Cho dù rõ ràng người đó đã khỏi rồi, nhưng mọi người vẫn cảm thấy người đó là kẻ điên.

Vậy thì nói không chừng bệnh của người đó sẽ không khỏi được thật.

Những nữ nhân bị điên trong lãnh cung, ai chẳng có kết cục như vậy?

Thánh y khổ tâm như vậy, không chụp cho bệnh nhân cái mác thần kinh, quả nhiên là y đức cực cao.

Hiếm có người nào như bánh bao nhỏ nhà Nhị hoàng huynh, bề ngoài nhìn tròn vo, nhưng nhân bánh bên trong lại cực ngon!

Ân Hiểu Mộng trăm tính nghìn tính, không ngờ mình lại thua ở đây, sống lưng lạnh buốt.

Cô ta không ngờ kế hoạch mình vạch ra chờ đợi năm năm lại sai lầm.

“Nhưng mà phu tử, cách giải thích của Hiểu Mộng đối với chứng bệnh cụ thể cũng không sai.” Ân Hiểu Mộng sẽ không nhận thua, cô ta phải cãi lý.

Không thể bởi vì bánh bao nhỏ đó là Quận chúa mà mọi người sẽ thiên vị, rõ ràng cô là gà mờ y thuật.

“Là đại phu, mạng người quan trọng bằng trời, y thuật lớn bằng trời.” Ân Hiểu Mộng nhấn mạnh.

Cô ta hỉ mũi coi thường y đức, ở cái thế giới này, tất cả đều dựa vào thực lực, y đức có tác dụng gì?

Ân Hiểu Mộng đưa lưng về phía Thái tử, hoàn toàn không phát giác ra ánh mắt Thái tử nhìn bóng lưng cô ta thoáng qua mấy phần nghi ngờ.

Muốn trở thành Thái tử phi, chỉ cần có dã tâm và thủ đoạn, nhưng không hiểu được dùng nhân đức thì sợ rằng khó thành người tài.

Lý phu tử cân nhắc một chút, dẫu sao ông ta cũng yêu người tài, “Đúng thế, trình độ y học của Ân Hiểu Mộng cũng quá rõ ràng, nhưng y đức là bản chất của đại phu, cứu giúp mọi người.”

“Vi sư quyết định thu nhận cùng lúc hai đệ tử cuối cùng để kế thừa y thuật, chính là nữ nhi của Ân Thái sư và Quận chúa An Ninh.” Lý phu tử đưa ra quyết định, “Còn 'Độc Kinh' vốn chia thành hai quyển, bây giờ để hai người chia ra nghiên cứu học tập là được rồi.”

Kết quả, Ninh Ngưng nhận quyển một chuyên về độc thuật, Ân Hiểu Mộng nhận được quyển hai chuyên về giải độc.

Kết quả này khiến Ân Hiểu Mộng khó chịu giống như nuốt phải con ruồi.

Nếu như không có ai hạ độc, vậy cần cô ta giải độc làm gì?

Không biết hạ độc, chỉ biết giải độc, cô ta còn học nó sao?

Y độc song tuyệt, từ trước đến nay cô ta luôn kỳ vọng mình có thể có độc thủ thao túng thiên hạ, còn giải độc... cô ta lại không phải là thánh mẫu!

Ninh Ngưng thầm giơ dấu tay thắng lợi, cô rất thích nhìn vẻ mặt đủ loại biểu cảm này của Ân Hiểu Mộng.

Lần này, chỉ sợ sức chiến đấu của Ân Hiểu Mộng đã kém một nửa so với kịch bản gốc rồi.

Nhìn thái độ thất vọng đã hoàn toàn không che giấu của Ân Hiểu Mộng, Thái tử phất tay áo rời đi.

Bách Lý Vân Khanh nắm tay lại, đặt lên mũi, khẽ ho một tiếng.


Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
Nguyễn Thu Uyên1657377178Trong 7 vị diện đã đọc thì chỉ có vị diện 5 xem như khá ổn. Mặc dù thiết lập bối cảnh tính cách và cách hành xử mấy vị tiên thiểu năng nhưng được cái xử lý tra nam tiện nữ oke, tính cách na9 nữ9 trong vị diện này cũng oke - sent 2022-08-07 19:06:18
Nguyễn Thu Uyên1657377178Truyện teenfic, nhưng mà đang đói truyện nên làm lơ mấy tình tiết thiểu năng mà đọc tiếp vì truyện ngọt. Nhưng bắt đầu từ vị diện 4 bắt đầu khó chịu vs na9 nữ9, tới vị diện 7 thì xin drop luôn. Có thể nói mình khó tính nhưng thật sự k thể chấp nhận lúc nào mình cũng nói yêu nữ9 sâu đậm, tin rằng dù k có trí nhớ nhưng vẫn sẽ nhận ra và yêu nữ9. Nhưng lúc nữ9 chưa xuất hiện lại quan tâm chăm sóc cho nữ8, còn xem nữ8 là niềm vui duy nhất trong cuộc đời. Tui đọc mấy cái tình tiết máu chó này hơi ức chế, mặc dù sau khi nữ9 xuất hiện thì vẫn yêu nữ9 nhưng mà mình ghét nhất cái thể loại thế thân, k có nữ9 thì tìm nữ8 thay thế thật sự khiến mình thấy ghê tởm. Na9 là chủ thần mà 1 mảnh vụ linh hồn thì cứ như thằng ngu, toàn bị mấy bà nữ8 buồn nôn lừa. Còn bà nữ9 thì lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ trong tình cảm nhưng na9 chỉ dỗ 1 xíu là nữ9 xìu liền, tui còn mong nữ9 ngược na9 1 xíu, cho dù chỉ là 1 dòng thôi cũng đc nhưng mà k có, thật sự k có gì để vớt điểm cho truyện luôn á - sent 2022-08-07 19:01:17
Gơ Sat.ụa mn cho e hỏi nếu mj nạp thêm + ngày dô đk a - sent 2022-05-09 18:10:16
Ngọc Phương Nguyễn ThịTruyện hay nha. - sent 2022-02-10 10:34:24
thuyvytranad ơi kích hoạt cho mình đi hic lâu quớ - sent 2022-01-07 17:40:21
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương